So với Đại Chu đang hoảng loạn, Mặc Hi chỉ thờ ơ nói: "Em ấy đói bụng!"
"Đi thôi, về nhà cho em ấy bú sữa mẹ!" Mặc Hàm vuốt ve cái đầu của Tiểu Chu, sau đó nói với Mặc Hi: "Mặc Hi, anh pha sữa bột cho em ấy đi!"
"Chuyện này vẫn luôn do Đại Chu làm!" Trong bốn đứa trẻ, Mặc Hi là đứa trưởng thành nhất.
Mặc Hàm trêu chọc cậu bé: "Tiểu Chu thích anh nhất mà, anh thử suy nghĩ xem, nếu như sau này em ấy trưởng thành và gả cho anh! Chỉ cần nghĩ đến hình ảnh anh cho em ấy bú sữa mẹ khi em ấy còn nhỏ xíu, thú vị biết bao nhiêu!"
Tiểu Chu cứ như là nghe hiểu được, cô bé còn vỗ tay đồng ý nữa cơ!
Ở bên ngoài khách sạn, Mặc Hi gọi một chiếc Uber, ba đứa trẻ xếp thành vòng tròn, nhìn Tiểu Chu ở trong xe đẩy.
Lúc này, từ trên một chiếc siêu xe cực kỳ sang trọng, hai người đàn ông tỏa đầy sức hấp dẫn lần lượt bước xuống!
Quyền Đế Sâm và Cố Trạch Dã cùng nhau đến khách sạn, chàng trai phụ trách bãi đỗ xe lái xe đi, nhân viên phục vụ dẫn đường cho hai người đến nơi tổ chức hôn lễ.
Đồng thời có rất nhiều người từ trong khách sạn chạy ra, một nhóm nhân viên chữa cháy cũng chạy đến.
"Thị trưởng Cố, nơi tổ chức hôn lễ có tiếng pháo nổ, khách mời bỏ chạy nháo nhào, tình trạng rất hỗn loạn." Người phụ trách khách sạn tiến lên và nói: "Chúng tôi đã cho hôn lễ tạm ngừng, hiện tại đang cho nhân viên chữa cháy vào trong đó kiểm tra xem còn có gì nguy hiểm hay không."
Cố Trạch Dã khẽ gật đầu, ra lệnh: "Nhanh chóng hành động đi!"
Anh ta lại nói với Quyền Đế Sâm: "Đế Sâm, cậu giúp tôi đón Vãn Vãn nhé! Tôi phải xử lý chuyện bên này trước đã."
Đúng lúc Quyền Đế Sâm đi vào khu vực sơ tán, anh lại gặp được Mặc Sơ cũng đang ở đây.
Cô đứng nghiêng người, mặc một chiếc áo len dài tay đơn giản và một chiếc quần ống tăm màu đen, tóc dài xõa ngang vai, nhìn thân thiết giống như cô gái nhà bên.
"Anh Sâm!" Cố Vãn Vãn tinh mắt phát hiện ra anh.
Cô ấy kéo tay Mặc Sơ chạy nhanh về phía Quyền Đế Sâm.
Mặc Sơ hơi giật mình, cô đi theo bước chân của Cố Vãn Vãn nhưng cô không ngờ rằng Quyền Đế Sâm lại đến đây.
Chẳng lẽ Cố Trạch Dã là anh trai của Cố Vãn Vãn à?
Mặc Sơ đã bị Cố Vãn Vãn kéo đến trước mặt Quyền Đế Sâm, Cố Vãn Vãn dang hai tay, nhào vào trong lòng Quyền Đế Sâm, không thèm che giấu sự hào hứng của cô ấy: "Anh Sâm, em rất nhớ anh!"
Quyền Đế Sâm chỉ vỗ nhẹ vào lưng cô ấy, rồi nhìn sang Mặc Sơ đang đứng bên cạnh.
"Anh Sâm, để em giới thiệu cho anh, đây là bạn học thời đại học của em, cậu ấy tên là Mặc Sơ!" Cố Vãn Vãn vui vẻ nói: "Anh trai em không đến à? Em còn muốn giới thiệu Mặc Sơ cho anh ấy nữa! Mặc Sơ, đây là bạn thân của anh trai tớ, là anh em tốt từng cùng nhau trải qua mưa bom bão đạn, cậu cũng có thể gọi anh ấy là anh Sâm giống như tớ!"
Anh Sâm ư? Mặc Sơ thật sự không thể gọi như vậy!
"Chào Tổng giám đốc Quyền." Cô nhẹ giọng chào hỏi.
"Hai người biết nhau sao?" Cố Vãn Vãn lại không ngờ tới.
Quyền Đế Sâm khẽ mím môi, không rõ là vui hay buồn, tất nhiên Mặc Sơ lại càng không dám nói gì.
"Công ty của chúng tớ có ý định hợp tác với Tổng giám đốc Quyền." Mặc Sơ đành phải giải thích như vậy.
Đúng lúc này, Tô San kéo tay Tư Vĩ Phàm đi tới, nơi tổ chức hôn lễ của cô ta hỗn loạn khủng khiếp, cô ta chỉ vào Mặc Sơ và nói: "Tất cả là tại chị cho nên mọi chuyện mới ra nông nỗi này!"
"Tô San, từ trước đến nay tôi chưa từng gặp ai không biết xấu hổ như cô!" Cố Vãn Vãn lập tức bảo vệ bạn thân của mình: "Cô và người đàn ông Tư Vĩ Phàm này đúng là vừa vặn là một đôi nam rác rưởi, nữ hèn hạ, dựa vào đâu mà đổ lỗi mọi chuyện lên người Mặc Sơ!"
"Mặc Sơ, bạn trai của cô đâu?" Tô San hừ lạnh một tiếng: "Ngay cả thuê một tên trai bao làm bạn trai cũng không làm được sao?"
Trong lúc Mặc Sơ đang không biết nói gì, một tay Cố Vãn Vãn đẩy Quyền Đế Sâm ra: "Anh Sâm, anh giúp Mặc Sơ trước đi, anh trai em còn chưa đến!"
Thật ra cho dù Cố Vãn Vãn không nói gì thì Quyền Đế Sâm cũng sẽ không để cho Mặc Sơ bị tổn thương!
Cố Vãn Vãn đắc ý nói: "Tô San, nhìn thấy chưa? Đây chính là bạn trai của Mặc Sơ, cô có biết thân phận của anh ấy là gì không, nói ra sẽ dọa chết cô đấy!"