Anh vừa hôn cô chậm lại, vừa kéo quần áo trên người cô ra...
Mặc dù trong lòng không lạnh như bên ngoài, nhưng mà, mùa đông giá rét bị người ta lột sạch, Mặc Sơ vẫn thấy lạnh run.
Tất nhiên, chủ yếu là bởi vì thái độ của Quyền Đế Sâm.
Anh bế cô lên, đặt cô lên sô pha mềm, anh cũng phủ lên người cô như hình với bóng.
Số pha lõm xuống, gần như là hình dạng của cô.
Khi trọng lượng của anh đè xuống nữa, thì càng che cô đến nỗi không nhìn được nữa.
Môi anh tách khỏi môi cô, anh hôn lên cần cổ trắng ngần duyên sáng như thiên nga của cô, với cả xương quai xanh như hồ điệp vỗ cánh...
Mặc Sơ cảm thấy, lần này anh khác!
Cô cắn môi, thấp giọng nói: "Em không muốn..."
Tiếng nói của cô rất thấp.
Nhưng mà, với sự nhạy cảm của Quyền Đế Sâm, thì anh vẫn nghe được.
Cánh môi canh đang đi tới đi lui trên xương quai xương hồ điệp của cô, cánh môi từ ấm áp dần biến thành lạnh lẽo.
Lúc này, anh ngưng mắt nhìn cô, cô không muốn làm với anh nữa?
Đương nhiên là anh có thể chắc chắn, trong lòng cô không có người đàn ông khác.
Vậy thì, chính là lúc này cô không có tâm trạng làm với anh.
Mặc Sơ thấy anh không nói gì, đôi mắt anh bí hiểm khó dò, đôi mắt đen nhánh có một tia lạnh lẽo.
Điều này khiến cô không chắc chắn, cô cũng khá ít thấy anh như thế này.
Cô thấp giọng nói: "Anh từng nói, anh sẽ không ép em."
Có lẽ là bởi vì lần đầu tiên của cô là bị anh cường thể chiếm lấy.
Qủa thật, trong lòng Quyền Đế Sâm cảm thấy anh có vài phần nợ cô.
Anh buông cô ra, không nói một lời đứng dậy luôn, sau đó đi vào phòng tắm.
Mặc Sơ đưa hai tay ra ôm lấy người, cô nhìn quần áo của mình rơi khắp sàn, cô đi cầm quần áo ngủ lên mặc vào, sau đó nằm xuống ngủ.
Tất nhiên, cô không có buồn ngủ.
Cô nghe tiếng nước chảy trong phòng tắm, anh vặn nước rất to, rơi lộp bộp trên sàn.
Quyền Đế Sâm tắm nước lạnh, người đàn ông trước nay luôn bình tĩnh kiềm chế, sau khi bùng nổ thì càng không thể vãn hồi.
Anh có suy nghĩ yêu cô.
Cô không muốn.
Anh không muốn cưỡng ép cô.
Quyền Để Sâm tắm nước lạnh xong, anh đi vào thư phòng.
Anh gọi điện cho Cố Trạch Dã: "Ra ngoài uống rượu!"
Cố Trạch Dã đang hút thuốc ở ban công, anh ta cũng muốn đi ra ngoài.
Hai người gặp mặt ở câu lạc bộ tư nhân, sau khi gọi rượu trắng xong thì rót hai chén.
Chén rượu sứ Thanh Hoa, trong trang nhã lại có thể nhìn thấy văn hóa sâu đậm bên trong.
Cổ Trạch Dã nói: "Sáng mai, tôi sẽ cho tổ điều tra phát ra báo cáo không được phép chửi bới cậu, đoàn người biểu tình ở vịnh Hồng Thụ Lâm Hải ngày hôm nay, ngày mai sẽ dựa vào tình tiết nghiêm trọng, thả ra!"
"Tối nay đã thả một bà mẹ có con ra rồi!" Quyền Đế Sâm uống một ngụm rượu: “Ngoài ra, chuyện này liên qua tới Thiên Tàn Đường! Dương Tử có một số chứng cứ, ngày mai tôi bảo anh ta lấy cho cậu."
Cố Trạch Dã gật đầu: "Được!"
Anh ta gọi điện cho cục trưởng cục cảnh sát đi xử lý chuyện này, sau đó anh ta bỏ điện thoại xuống: "Mộ Dật Phong trở về rồi, bắt đầu phá rối rồi!"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!