Buổi tối, sau khi Quyền Đế Sâm tan làm, anh đi về nhà.
Mặc Sơ đang đan khăn quàng cổ.
Quyền Đế Sâm đi tới: "Em còn biết cái này nữa à?"
"Đợi bọn em đi học, có bạn nữa sẽ tặng bạn nam cái này đấy!" Mặc Sơ mỉm cười nói: "Trong phim Hàn có đấy, anh biết vị trí địa lý của Hàn Quốc là sẽ có tuyết rơi đúng không, nam chính đứng ở trong trời đông tuyết phủ, trên cổ quàng chiếc khăn mà bạn nữ đan tặng, lãng mạn biết bao!"
Quyền Đế Sâm nhìn cô chăm chú: "Cuối năm rồi, công việc rất bận rộn, có thời gian thì em hãy nghỉ ngơi đi."
"Nhưng mà, em muốn đan một cái tặng anh!" Mặc Sơ mỉm cười nói: "Hay là, anh chị em đan xấu, cho nên anh không cần?"
LA
"Em có đan xấu đi chăng nữa, anh cũng cần hết!" Quyền Đế Sâm thấy cô đã đan được khoảng ba mươi xăng ti mét chiều dài rồi: "Nếu cái này mà tính mà đan xấu, thì trên đời này đều không còn tác phẩm thủ công xinh đẹp nữa đâu."
Mặc Sơ nói: "Em chuẩn bị đạn tám cái."
"Sao nhiều thế?" Quyền Đế Sâm ngồi bên cạnh cô, sau đó chợt hiểu ra: "Em có rồi à?"
Bởi vì cái thai đầu tiên là song bào thai, cái thai thứ hai là tế bào thai sao? Cho nên, tám người, mới cần tám cái!".
"Đương nhiên là không phải!" Mặc Sơ vừa đan vừa nói: "Ông nói một cái, mẹ anh một cái, chú Tân một cái, với cả cả nhà bốn người chúng ta, với cả một cái cho Quyền Để Đình..."
"Em vất vả quá!" Quyền Đế Sâm thở dài một tiếng.
"Tóm lại là cả nhà!" Mặc Sơ ngẩng đầ lên nhìn anh, lúc này cô bỏ chiếc khăn đang đan được một ít xuống, cô duỗi tay ra ôm lấy cánh tay anh: "Đế Sâm."
Quyền Đế Sâm vươn tay ra, kéo cô vào trong lòng anh: "Ừm, em muốn nói gì thì nói đi!"
Mặc Sơ dựa vào ngực anh: "Bây giờ các anh vẫn đang tiếp tục thi công tuyến đường tàu điện ngầm, anh phải gõ chuông cảnh tỉnh các quản lý nhiều vào, để bọn họ phải chú trọng đến an toàn của các công nhân. Bọn họ người sống ở tầng dưới cùng, nhưng mà, bọn họ cũng phải có quyền sống!"
"Được!" Quyền Đế Sâm gật đầu: "Anh sẽ nhắc nhở bọn họ mỗi ngày!"
Khi hai người đang nói chuyện, bên ngoài vang lên tiếng ồn ào nói nhao nhao, Dương Tử gọi điện tới: "Tổng giám đốc Quyền, bên ngoài là người nhà
của các công nhân đã tử vong, bọn họ bị kích động, đang biểu tình ở bên ngoài, muốn tìm anh và đòi một ý kiến!"
Quyền Đế Sâm đứng lên, đi tới bên cửa sổ.
Nhìn thấy rất nhiều người đang giơ biểu ngữ, phía trên viết rất nhiều khẩu hiệu.
"Thương nhân lòng dạ thâm độc Quyền Đế Sâm coi mạng người như cỏ rác đi ra đây!"
"Bồi thường toàn bộ tổn thất cho chúng tôi, đừng làm rùa rụt cổ!"
"Tôi muốn người đàn ông nhà tôi sống lại, tôi còn một đứa con chưa đến một tuổi. . ."
"Bảo cảnh sát bắt thương nhân bất lương lại, báo thù cho công nhân tử vong."
Mặc Sơ cũng đi ra chỗ cửa sổ theo, cô nhìn thấy cảnh này, trong lòng trầm xuống.
Nhà họ Mộ.
Mộ Dật Phong ngồi trên ghế trong thư phòng, đây là nước cờ thứ hai của anh ta, bước thứ nhất là kích động gây rối ở trên mạng, làm to chuyện này, bước thứ hai, kích động người nhà đi tìm Quyền Đế Sâm tính số!
Anh ta đã nhận được ảnh chụp mà người anh ta ủy thác gửi tới.
Tô Thành Tường cũng đi theo đoàn biểu tình, anh ta chụp ảnh, rồi nhanh chóng chuyển cho Mộ Dật Phong.
Mộ Dật Phong cũng ra tay hào phóng, sau giao dịch lần đầu tiên thành công, Tô Thành Tường đã nếm được ngon ngọt, nên tiếp tục hợp tác vào dự án thứ hai.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!