Mặc Sơ nghe, thu mua trong kinh doanh gì gì đấy, cô cũng không hiểu!
Cô chỉ nghe là được rồi!
Tiểu Mễ lại nói tiếp: "Nghe nói, Mộ Dật Phong về rồi!"
Mặc Sơ ngưng mắt, anh ta về rồi ư?
Mộ Dật Phong trở về, là muốn nắm giữ gia nghiệp của nhà họ Mộ sao?
Nếu mà là như thế thật, người đàn ông này vẫn là người rất có trách nhiệm.
"Mộ Dật Phong chưa có bạn gái nhỉ! Liệu anh ta có tới công ty chúng ta đăng ký không nhỉ?" Tiểu Mễ hỏi với vẻ thèm muốn vô hạn.
Mặc Sơ mỉm cười nói: "Em nằm mơ giữa ban ngày đi! Bây giờ anh ta đang bận rộn thu dọn cục diện rối rắm ở công ty! Làm gì còn lo đến chuyện tình yêu hả?"
Tiểu Mễ bĩu môi: "Chị Mặc, nếu có một người phụ nữ động viên tinh thần cho anh ta, có khi anh ta có thể giải quyết được chuyện công ty Mộ Thị thật đấy
chứ?"
"Em muốn đi à?" Mặc Sơ trêu cô ta.
"Em nói đùa thôi!" Tiểu Mễ đi ra ngoài.
Mặc Sơ lắc đầu, khi cô còn chưa đặt cốc xuống, Kiều Thanh Du đã gọi điện thoại tới rồi!
"Mặc Sơ, Mộ Thị và Quyền Thị sắp giao chiến rồi đấy!" Kiều Thanh Du nói: "Mộ Dật Phong biến mất lâu như vậy rồi, vừa trở về đã làm to chuyện!"
Mặc Sơ hiểu, ân oán của thế hệ trước, thế hệ này phải giải quyết thì mới đuộc.
"Bọn họ đánh thế nào?" Mặc Sơ cũng rất ít khi hỏi Quyền Đế Sâm chuyện công việc, dù sao thì không trong nghề không biết tình hình, cô cũng chỉ có thể là người thân mật nhất trong cuộc sống của anh.
Kiều Thanh Du gửi một link cho cô: "Cậu xem cái này đi!"
Mặc Sơ ấn mở ra xem, cô vừa xem mặt đã biến sắc.
Đây là một tin có liên quan tới chuyện hơn một trăm người thi công tuyến đường tàu điện bị thiệt mạng, có người báo tên, đây là Quyền Đế Sâm gây nên, anh đã xúi giục kẻ nghiện thuốc phiện đi hút thuốc phiện trong tuyển đường tàu điện ngầm chưa thi công xong, đồng thời còn phá hoại thiết bị, và đã gây ra cái chết của hơn một trăm người.
Trong nháy mắt này, Mặc Sơ cảm thấy tay chân lạnh toát.
Cô biết, Quyền Đế Sâm thiết kế tiểu xảo, là có thể thúc đẩy ra tai nạn như thế.
Nhưng mà, cái này là anh làm thật sao?
Trong ấn tượng của cô, anh không phải một người đàn ông coi mạng người như cỏ rác như thế này!
Nhưng mà, tác phong làm việc như thế này, lại rất giống của anh!
Cô cũng biết, lòng báo thù của anh đã đến mức độ không thể kìm chế được
nữa.
Thậm chí Mặc Sơ còn không dám hỏi anh!
Nếu cô hỏi anh, thì chính là cô không tín nhiệm anh!
Cô quả quyết không hỏi anh, bày tỏ cô tin tưởng anh tuyệt đối!!
Đúng là anh đối xử tốt với cô, nhưng mà, không có nghĩ là anh cũng đối xử tốt với người khác!
Bệnh viện.
Mộ Dật Phong đi tới bệnh viện, thăm Mộ Thế Trung.
Mộ Ngạn Hạo ở bên cạnh chơi điện thoại.
Vạn Hương thì đưa tay ra nắm tay Mộ Thể Trung.
"Dật Phong, con tới rồi à!" Vạn Hương nhìn anh ta: "Con có thể tới, bố con rất vui."
Mộ Dật Phong nhìn ông cụ trước giờ luôn ngang ngược không chịu khuất phục, gần như là không có gì mà ông ta không làm được, giờ phút này, lại đang nằm dựa vào máy móc để duy trì sinh mệnh.
"Con muốn ở riêng với ông ấy!" Mộ Dật Phong thấp giọng nói.
"Được!" Vạn Hương kêu Mộ Ngạn Hạo cùng đi ra ngoài.
Ở trong phòng bệnh, Mộ Dật Phong ngồi xuống bên cạnh bố, anh ta nhìn Mộ Thể Trung, rồi nói: "Bố, con về rồi!"
Nếu như nói, nếu trên thế giới này có kỳ tích, thì chính là máu mủ tương liên.
Giờ phút này, Mộ Thế Trung đang hôn mê, thế mà đã mở mắt ra.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!