Có một loại người, anh ta không cần nói chuyện mà chỉ dùng ánh mắt đã làm người ta sợ hãi!
Người như vậy mà không phải là Quyền Đế Sâm thì không còn ai nữa.
Anh đứng bên cạnh Mặc Sơ, làm sao có thể cho phép người khác càn rỡ như vậy, dám động đến người phụ nữ của anh!
Anh cũng không nỡ động đến một sợi tóc của cô mà Mặc Chiêu Đệ lại dám giơ tay đánh cô ngay trước mặt anh à?
“Người đâu!” Quyền Đế Sâm trầm giọng nói: “Đánh đến chết cho tôi!”
Lúc này, người đàn ông vừa làm chuyện thân mật nhất với Mặc Chiêu Đệ khi nãy nghe Quyền Đế Sâm ra lệnh, lập tức tiến lên, một tay đẩy Mặc Chiêu Đệ ngã trên mặt đất, “Bốp” một cái tát đánh tới!
“Á…” Mặc Chiêu Đệ thét lên, trên mặt cô ta lại bị đánh một cái tát, giờ phút này đã đau rát, chật vật lăn lộn trên mặt đất.
Mặc Sơ không tự chủ được kéo tay Quyền Đế Sâm, cô nhìn anh: “Chiêu Đệ đã bị dạy dỗ, thả cô ta đi!”
“Cô ta muốn đánh cô mà cô còn nói đỡ cho cô ta ư?” Quyền Đế Sâm nhíu mày không vui.
Mặc Sơ cảm thấy nhiệt độ cơ thể anh vẫn rất cao, cô thật sự rất bội phục anh, anh lại có khả năng tự chủ cao như vậy, đến giờ phút này vẫn duy trì tỉnh táo.
“Chúng ta đi thôi!" Cô quan tâm nói: “Tôi không muốn thấy anh khó chịu! Thật ra cũng không cần quá quan tâm đến những người khác!”
Mặc kệ Mặc Chiêu Đệ đối phó với cô như thế nào, cô không cần quan tâm thì mọi thứ sẽ khác.
Quyền Đế Sâm gật đầu một cái, rời đi cùng Mặc Sơ.
Mặc Chiêu Đệ bị người đàn ông này tay đấm chân đá, trên người đầy vết bầm tím, cô ta nhìn hai người nắm tay nhau đi, hận đến gần như muốn nổi điên!
Dựa vào cái gì mà Mặc Sơ có thể được người đàn ông này xem trọng? Tại sao?
Sau khi Mặc Sơ ngồi vào xe của Quyền Đế Sâm, cô cũng không biết những vị khách khác thế nào, trong sinh nhật bố nuôi lại xảy ra chuyện như vậy, sau này truyền ra cũng là một chuyện tiếu lâm!
“Thật sự xin lỗi anh về chuyện hôm nay…” Mặc Sơ nhìn anh ta.
Quyền Đế Sâm lấy điện thoại ra, nói với Tả Điện Vũ: “Tôi cho anh danh sách một số khách mời, anh phụ trách tìm ra bọn họ, tối nay sắp xếp bọn họ, ai đồng ý đi bệnh viện thì sắp xếp ở bệnh viện của chúng ta, không để lộ phong phanh, nếu như muốn tìm phụ nữ thì tìm cho bọn họ, nhất định phải nghĩ cách, không được xảy ra sơ sót.”
“Vâng!” Tả Điện Vũ lập tức thi hành.
Giờ phút này Mặc Sơ không chỉ biết ơn anh, một câu của anh có thể giải quyết chuyện hoang đường tối nay.
Đôi mắt tròn xoe của cô nhìn anh, Quyền Đế Sâm vươn tay ôm cô vào lòng, nể tình cô lo lắng tìm kiếm anh như vậy, anh ra tay, tất nhiên là có thể giải quyết tất cả vấn đề một cách dễ dàng.
Mặc Sơ chăm chú nhìn anh, hơi dí dỏm hỏi: “Xin hỏi Tổng giám đốc Quyền, anh đến bệnh viện chứ? Hay là đi tìm người phụ nữ mình thích để giải quyết?”
Quyền Đế Sâm tỉnh bơ nhìn cô một cái, cô hoạt bát đáng yêu, lại có chút hờn dỗi: “Bà Quyền cho là thế nào?”
Mặc Sơ cảm thấy cô hỏi vấn đề này đúng là đang tự tìm đường chết!
Nếu như cô bảo anh đi bệnh viện, chẳng phải là cố tình ra vẽ, bởi vì từ khi bọn họ kết hôn tới nay, giữa bọn họ đã xảy ra tiếp xúc thân mật, cô từng tỉnh lại trong lòng anh, ngắm nhìn vùng biển cả kia.
Nếu như cô nói để anh đi tìm người phụ nữ mà anh thích thì sao? Vậy đơn giản là muốn ăn đòn! Anh đánh cô mà còn đánh một cách hợp tình hợp lý, cô không thể nào phản kháng!
Cho nên cô ta hơi đỏ mặt: “Tổng giám đốc Quyền thấy tôi thế nào?”
“Đây coi như tự đề cử à?” Đôi mắt của Quyền Đế Sâm trở nên sâu thẳm như biển, khi nhìn thấy cô dựa vào ngực anh, có một chút đáng yêu, còn có mấy phần quở trách, khóe môi anh hơi cong lên, tâm trạng không tệ lắm.
Mặc Sơ dùng sức gật đầu một cái.
Thật ra thì nghĩ lại một chút, lỡ Quyền Đế Sâm từ chối cô, chẳng phải cô sẽ
lúng túng!
Ôi dào, cô cũng chưa nghĩ kỹ về vấn đề này!
Cô đúng là đầu óc bị vô nước mới có thể hỏi vấn đề ngu ngốc như vậy!
Làm sao Quyền Đế Sâm lại từ chối sự lấy lòng của cô, anh nhoài người qua, gần như dán sát vào mặt cô, hơi thở nóng bỏng phả bên dái tai xinh đẹp trong suốt như bạch ngọc của cô: “Tôi ở yên, bà Quyền động!”
Mặc Sơ bị hơi thở nóng bỏng của anh bên gò má làm tê tê ngứa ngứa…
Xe chạy về phía vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.
Trái tim Mặc Sơ cũng đập rất nhanh, mặc dù hôm nay đã mệt mỏi suốt một ngày, nhưng bởi vì có anh bên cạnh, cô lại cảm thấy vẫn có một dây thần kinh bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ.
Sau khi về đến nhà, tài xế đi dừng xe sau đó rời đi.
Toàn bộ biệt thự lớn cũng chỉ còn lại hai người Quyền Đế Sâm và Mặc Sơ.
Bọn họ về đến phòng ngủ, Mặc Sơ bị ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm làm cả người đều nóng lên, cô nhẹ giọng nói: “Tôi đi tắm trước đã!”
Hôm nay cô vẫn luôn bận bịu, mặc dù thời tiết cũng chưa nóng lắm nhưng cô cũng ra mồ hôi, trên người hơi nhớp nhớp.
Một lần kia cô uống rượu vang nên không rõ lắm chi tiết cụ thể.
Nhưng mà hôm nay cô tỉnh táo, cô cũng không thể hôi hám trước mặt anh chứ!
Mặc Sơ thấy anh không phản đối, cô lập đi vào phòng tắm trong phòng cho khách, cô vẫn luôn dùng phòng cho khách.
Quyền Đế Sâm nhìn bóng lưng cô rời đi, anh đi vào phòng tắm trong phòng ngủ của mình. Cô gái nhỏ này, nói mạnh mẽ cũng thật mạnh mẽ, nói dịu dàng và ấm áp cũng dịu dàng và ấm áp, nói đáng yêu cũng đáng yêu, nói nghịch ngợm cũng nghịch ngợm!
Anh và cô ở bên nhau càng lâu, anh càng phát hiện cô không chỉ có một mặt.
Nhưng mà bất cứ mặt nào đều có bản chất của Mặc Sơ.
Nước từ vòi hoa sen phun trên người Mặc Sơ.
Dòng nước ấm áp tẩy rửa sự mệt mỏi trên người cô.
Cô đứng dưới vòi hoa sen, mặc cho dòng nước chảy qua làn da, để cô có thể ung dung một chút, đối mặt với chuyện sắp diễn ra.
Khi Mặc Sơ quay về phòng ngủ chính, thấy người đàn ông kia không ở trong phòng, cô sợ hết hồn, cho rằng thuốc phát tác, không biết anh đã đi đâu.
“Tổng giám đốc Quyền… Tổng giám đốc Quyền…” Mặc Sơ kêu anh mấy tiếng.
Bởi vì cửa phòng tắm cũng mở nên Mặc Sơ cũng chưa qua đó xem, cô nào ngờ rằng người đàn ông này sẽ tắm trong bồn tắm mà lại là không đóng cửa đâu!
Cô tìm trong phòng làm việc, tìm trên sân thượng và lầu dưới đều không có người.
Mặc Sơ lại trở về phòng, cô hơi nóng nảy, nếu như bình thường thì chắc chắn cô sẽ không lo lắng cho anh trong khi anh ở nhà mình.
Nhưng bây giờ thì khác, mặc dù người đàn ông này có ý chí nghị lực rất mạnh, cô vẫn lo lắng.
“Tổng giám đốc Quyền…” Giọng nói của Mặc Sơ mang theo vẻ nức nở: “Anh ở đâu vậy? Anh đừng làm tôi sơ…”
“Tôi ở trong phòng tắm.” Cuối cùng Quyền Đế Sâm đã trả lời một câu.
Mặc Sơ lập tức chạy tới, cô vừa đứng ở cửa đã nhìn thấy người đàn ông kia bình yên vô sự ngâm trong bồn tắm, thân hình săn chắc khỏe đẹp của anh toát lên sự quyến rũ mê người.
Thật ra thì chỉ cần nhìn thoáng qua tạo nên tầng tầng rung động trong lòng cô.
“Cầm áo choàng tắm cho tôi!” Quyền Đế Sâm nói.
“Được !” Mặc Sơ lập tức lấy áo choàng tắm, đi tới trước mặt anh.
Anh từ trong nước đứng lên, cô gần như ngừng hô hấp.
Lần trước, cô đã bắt gặp trong hồ trên tầng cao nhất ở công ty anh, lần này ở nhà…