Cố Trạch Dã làm người chủ trì ở trên cuộc hội nghị: "Kế hoạch đường tàu điện ngầm của thành phố S đã chuẩn bị quy mô ban đầu rồi. Hiện tại, do chính phủ khống chế cổ phần, cách thức đầu tư của xí nghiệp thì trong số toàn bộ xí nghiệp, công ty Quyền Thị chiếm vị trí số một, công ty nhà họ Mộ bám sát phía sau, chiếm vị trí thứ hai, còn có công ty khác... Bây giờ, tổng giám đốc Quyền và tổng giám đốc Mộ đều sẽ tham gia vào dự án đường tàu điện ngầm lần này..."
Trùng hợp là Quyền Đế Sâm và Mộ Thể Trung đang ngồi đối diện nhau.
Khi hai người nghe tới đây, bọn họ liếc nhau một cái.
Quyền Đế Sâm trông như bình tĩnh, không có một tí dao động.
Mộ Thế Trung cũng mang vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
Từ trong mắt của hai người này, bất kỳ ai cũng không nhìn ra là tương lai sẽ có một trận gió tanh mưa máu.
Nhưng mà, bọn họ đều là người xuất sắc trong thương nghiệp, tỉnh bơ luôn là màu sắc tự vệ của bọn họ.
Sau khi hội nghị kết thúc, rất nhiều xí nghiệp nhỏ nhao nhao bày tỏ vui mừng về phía Quyền Đế Sâm và Mộ Thể Trung.
Bởi vì trong mắt bọn họ, Quyền Đế Sâm không chỉ là người có biểu hiện không có gì để xoi mói trên thương nghiệp, anh còn quan lại rất gần gũi với tổng thống mới nhận chức, nói không chừng, tương lai cũng là một người giỏi trong chính đàn.
Mộ Thế Trung là gia tộc già đứng sừng sững trăm năm, có thể đứng vững trong những năm bấp banh này, cũng làm hiếm có.
Quyền Đế Sâm chỉ cười nhạt, thỉnh thoảng lên tiếng nói một hai câu.
Mộ Thế Trung cũng mặt mày hồng hào, cả người rất có tinh thần.
Buổi tối có tiệc rượu.
Các xí nghiệp cùng với thành viên gia đình cùng tham gia.
Mộ Thế Trung dẫn theo Mộ Ngạn Hạo và Vạn Hương cùng tới tham gia, một nhà ba người rất nổi bật, vô cùng được hoan nghênh.
Quyền Đế Sâm đưa Mặc Sơ tới tham gia, Kiều Thanh Du cũng muốn tới cùng.
Vì thế, một tay Mặc Sơ kéo tay Quyền Đế Sâm, một tay cô kéo Kiều Thanh Du, Kiều Thanh Du vẫn ăn mặc trung tính, ba người này vừa đi vào, còn có người dùng ánh mắt khác thường nhìn bọn họ cơ.
Ngũ quan của Mặc Sơ vốn rất là tinh xảo, trang điểm thêm vào là xinh đẹp áp quần phương.
Mọi người cầm ly rượu, cùng nhau trò chuyện.
Quyền Đế Sâm đồng ý đưa Kiều Thanh Du tới, cũng là vì anh lo Mặc Sơ có một mình rồi buồn chán.
Có khi anh không thoát ra đám xã giao được, trên bữa tiệc xã giao, luôn có những chuyện như thế.
Khi Quyền Đế Sâm đi tới chỗ đám Cố Trạch Dã uống rượu, Kiều Thanh Du liền kéo Mặc Sơ đi tìm đồ ăn.
"Tớ sắp đói chết rồi, tại sao chỉ có nước trái cây vậy?" Quyền Đế Sâm thở dài một tiếng.
Mặc Sơ nhìn cô ấy: "Cậu muốn ăn cái gì?"
"Chân gấu, bào ngư, tôm hùm to gì gì đấy, cũng được." Kiều Thanh Du tùy ý nói: "Tớ uống nước trái cây thì cũng không uống no được!"
"Kiểu tiệc rượu này không ăn cơm, chỉ uống rượu uống nước trái cây và ăn bánh ngọt." Mặc Sơ sờ sờ bụng của cô ấy: "Đúng là xẹp rồi!"
Khi hai người đang nói chuyện, Mộ Ngạn Hạo đi tới: "Hai chị gái."
"Cậu hai nhà họ Mộ ngọt mồm như này từ khi nào vậy!" Kiều Thanh Du nhìn anh ta.
"Chị nếm qua rồi à?" Mộ Ngạn Hạo trêu Kiều Thanh Du.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!