Dưới tình huống nhất trí về lợi ích, nhất trí về mục đích, ai lại đi từ chối chuyện tốt như này cơ
chú!
Rất nhanh, viện kiểm sát tối cao nhất trí thông qua, Long Diệu Thiên không hợp với ý dân lòng dân, hủy bỏ quyền tranh cử của ông ta.
Bây giờ, Thân Ba Câu một mình không có đối thủ cạnh tranh, ông ta vẫn phải thực hiện vận động bầu cử theo trình tự.
Long Diệu Thiện ở trong sở cảnh sát, nghe được tin tức này giống như sấm sét giữa trời
quang!
Ông ta không thể không bội phục tâm tư của Quyền Đế Sâm, mỗi một bước đi, anh đều tỉ mỉ thiết kế, làm cho người ta rơi vào trong bẫy của anh.
Quyền Để Sâm không hề hạ thuốc nặng ngay từ đầu, mà là, từ chậm đến nhanh, từ dịu đến mạnh, từ nhẹ đến nặng, từ nông đến sâu, từng bước từng bước đẩy ông ta vào vực sâu không thể nghịch chuyển.
Quyền Đế Sâm làm việc, luôn là không đánh mà thẳng liền có thể thắng một trận luôn.
Long Diệu Thiên bị nhốt lại, bây giờ ông ta là nghi phạm, lại bị hủy bỏ quyền tranh cửa, bây giờ ông ta là một người cô độc, VỢ cũng không muốn quan tâm ông ta, một tờ đơn kiện ly hôn đã kiện ông ta ra tòa thêm một lần nữa.
Long Yên thấy ông ta đã hết hy vọng, cô ta cũng vô cùng căm tức.
Long Yên đi tới công ty tổ chức hôn lễ.
Mặc Sơ không có chịu bất kỳ ảnh hưởng gì, cô đang tập trung làm việc.
Long Yên vừa tới đã kiêu căng nói: "Mặc SƠ, cô rút đơn kiện đi!"
"Dựa vào đâu?" Mặc Sơ khoanh tay trước ngực, nhìn Long Yên.
Long Yên trừng mắt nhìn cô: "Tôi biết mẹ ruột của cô là ai?"
Mặc Sơ trải hai tay ra: "Đáng tiếc là tôi không có hứng thú!".
Cho dù ai đã sinh cô ra, cô không có ý muốn đi tìm, bởi vì, nếu đã bỏ rơi cô rồi thì cho dù là vì nguyên nhân gì đi chăng nữa, thì đối với Mộ Sơ mà nói, bỏ rơi chính là bỏ rơi, có thể thoát khỏi chế tài của pháp luật, nhưng vĩnh viễn không thể thoát khỏi tòa án của lương tâm.
Cô cũng là một người mẹ, cô cũng là người bị Quyền Đế Sâm cưỡng hiếp vào sáu năm trước, nhưng, cô chưa bao giờ vứt bỏ con cái!
Cô có thể thẳng thắn vô tư mà nói rằng, cô không phụ lòng cặp song bào thai này!
"Mặc Sơ cô." Long Yên tức lắm, cô ta hận không thể trừng ra nlỗ thủng trên người Mặc Sơ: "Đến cả mẹ ruột của mình mà cô cũng không muốn biết, cô đúng là một đứa con gái chẳng ra gì!"
Mặc Sơ cũng không tức giận: "Biết rồi thì sao, lẽ nào tôi sẽ rút đơn kiện thật sao? Long Diệu Thiên muốn đẩy tôi vào chỗ chết là sự thật!"
Long Yên vỗ lên bàn của Mặc Sơ: "Cô chỉ là một hạt giống mà ông ấy để sót vào 25 năm trước mà thôi, nếu 25 năm trước mà diệt trừ luôn mẹ ruột của cô, thì làm gì có những chuyện ngày hôm nay? Mẹ tôi cũng vì chuyện này mà tức đến phát điên rồi! Tất cả là lỗi của cô! Mặc Sơ, đúng là nên bóp chết cô thật!"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!