Ở đây có sáu người, Quyền Đế Sâm, Bạch Tử, Tần Thời, với cả cặp thai long phượng.
Tất cả bọn họ đều đang nhìn Mặc Sơ.
Người vui nhất phải kể đến Bạch Tử. Không có chuyện gì làm bà ấy vui bằng chuyện dùng con gái của kẻ thù để đối phó với kẻ thù.
Tân Thời cũng rất bất ngờ, ông ta không ngờ một cô gái như thế này lại có can đảm lớn như vậy, sẽ có nhiều khí phách như vậy, cô đã công khai thân thể của mình ra trước bàn dân thiên hạ.
Tất nhiên, mục đích làm như thế chính là để tấn công Long Diệu Thiên, giáng cho ông ta đòn nặng nhất khi ông ta đang tranh cử tổng thống.
Đối với cặp thai long phượng mà nói, cặp thai long phương chưa bao giờ biết ông ngoại của mình là một người như thế nào, thì ra, ông ngoại chính là Long Diệu Thiên, người đang tranh cử tổng thống.
Người chấn động nhất, chắc hẳn là Quyền Đế Sâm, Mặc Sơ lại lấy bản thân cô ra để lật đổ Long Diệu Thiên.
Mặc Sợ biết, mọi người đều đang nhìn mình, đặc biệt là ánh mắt của Quyền Đế Sâm.
Ánh mắt của anh sâu như hải, khiến cho người ta có nhìn thế nào cũng không tới được bờ.
Mặc Sơ chưa thông qua sự đồng ý của Quyền Đế Sâm đã tự ý làm ra quyết định này.
Dù rằng quyết định này là Bạch Tử đưa ra, nhưng mà Mặc Sơ, cô cũng muốn mình có thành tích.
Có thể giúp được Quyền Đế Sâm một chút, cô cũng thấy vui.
Bởi vì, Quyền Đế Sâm là người đàn ông mà cô để ý nhất.
Cô nguyện ý dùng tất cả của mình.
Cho dù ở trong sinh mệnh của anh, cô chỉ như một con đom đóm phát ra được một ít ánh sáng như thế thôi, có thể chiếu sáng anh một chút, cô đã thấy thỏa mãn rồi.
Lúc này, Mặc Sơ thấy Quyền Để Sâm cũng tỏ ra kinh ngạc.
Bốn mắt nhìn nhau, cô kiên định, anh kinh ngạc.
Trong nháy mắt này, cô đã nhìn thấy ánh mắt của Quyền Đế Sâm.
Ánh mắt anh là một ánh mắt kiểu đau lòng cho Mặc Sơ.
Anh hiểu tấm lòng của Mặc SƠ.
Nhưng anh cũng biết, Mặc Sơ sẽ không vô duyên vô cứ làm ra cái chuyện như thế này, tất nhiên người đẩy tay sau lưng là ai không cần nói cũng biết.
Lúc này, Quyền Đế Sâm dời tầm mắt trước đã.
Anh nhìn về phía Bạch Tử đang hưng phấn nhất.
Bạch Tử nhún vai, hình như là nói không liên quan đến bà ấy, tất cả đều là quyết định của chính Mặc Sơ.
Cho dù tất cả mọi người đều im lặng, nhưng, trong lòng mỗi người đều đang không ngừng nhấp nhổ dâng trào.
Quyền Đế Sâm là chủ gia đình, anh nhìn mọi người.
Anh bảo cặp thai long phượng về phòng làm bài tập.
Anh cũng không để ý đến Bạch Tử đang vô cùng hưng phấn xem ti vi.
Anh chỉ nói với Mặc SƠ: "Em lên tầng với anh."
Quyền Đế Sâm nói xong, anh đi lên thư phòng tầng hai.
Mặc Sơ đi theo sau lưng anh, cô có hơi thấp thỏm bất an.
Bởi vì, cô không biết, rốt cuộc Quyền Đế Sâm sẽ nghĩ như thế nào?
Hình như cô thấy sắc mặt của anh không tốt lắm, lúc mà người đàn ông này không nói chuyện, thì còn đáng sợ hơn cả lúc anh nói chuyện!
Mặc Sơ mang theo tâm trạng lo lắng, bất an đi vào thư phòng với Quyền Đế Sâm.
Nhưng sau khi cửa thư phòng đóng lại, Quyền Đế Sâm nhìn Mặc SƠ.
Anh nhìn cô từ trên cao nhìn xuống, có một loại khí tràng oai phong lẫm liệt, không cần bất kỳ ngôn từ gì, đã đủ để khống chế Mặc Sơ rồi.
Lúc anh không nói chuyện, Mặc Sỹ càng thêm lo lắng bất an.
Mặc Sợ bèn tự giải thích trước: "Đế Sâm, em nghĩ..."
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!