Chiếc ti vi treo tường trong quán cà phê, cũng đang chiếu hình ảnh hai người Long Diệu Thiên và Thân Ba Câu đang hoạt động ở các nơi với các cử tri.
Khi Mặc Sơ nhìn thấy hình ảnh trong ti vi, Long Diệu Thiên giả nhân giả nghĩa đang hoạt động ở các địa phương, Kiều Thanh Du đã tới!
Kiều Thanh Du uống một cốc nước lọc, sau khi uống một ngụm hết sạch cốc nước, cô ấy mới nhìn Mặc Sơ: "Có chuyện gì?"
Mặc Sơ nói: "Tớ sẽ trình một phần đơn tới tòa án, kiện Long Diệu Thiên tội bỏ rơi con cái!"
Kiều Thanh Du trợn mắt há hốc mồm, tiện đà vỗ tay bảo hay: "Mặc Sơ, làm tốt lắm! Tớ ủng hộ cậu! Long Diệu Thiên vốn sai, ông ta vứt bỏ cậu trước, sau khi nhận ra cậu, ông ta còn hận không thể đẩy cậu vào chỗ chết, bây giờ khi ông ta đang tranh cử, cậu làm cho nhân dân cả nước biết ông ta là một kẻ xấu xa táng tận lương tâm đã vứt bỏ con cái!"
"Có thể nhận được sự ủng hộ của cậu, tớ cũng rất vui!" Mặc Sơ rất vui mừng.
"Đương nhiên là tớ ủng hộ cậu vô điều kiện rồi!" Kiều Thanh Du nói: "Chúng ta là chị em tốt nhất! Cậu nộp đơn lên tòa án một cái, tớ lập tức đưa tin luôn, đây là tin phô thiên cái địa, dùng nước bọt cũng đủ để dìm chết Long Diệu Thiên rồi."
Giữa lúc Long Diệu Thiên đang hết sức phấn khởi đắm chìm trong cuộc tuyển cử, bài báo thứ nhất đã đẩy ông ta lên nơi đầu sóng ngọn gió của dự luận.
Kiều Thanh Du vừa đăng bài, các đài truyền hình lớn, các trang web lớn, các tòa soạn dồn dập đăng lại tin.
Trong lúc nhất thời, tên của Mặc Sơ lại một lần nữa xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.
Kiều Thanh Du, một phóng viên nhỏ tên không kinh điển, cũng trở thành phóng viên đại hồng đại tím*(ý chỉ phóng viên nổi tiếng).
Vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.
Trên bàn cơm.
Trên bàn có Quyền Đế Sâm và Mặc Sơ, Tần Thời và Bạch Tử, Mặc Hi và Mặc Hàm, sáu người.
Thời gian đi làm của Tần Thời tương đối cố định, ông ta chủ động đảm nhiệm việc nhà là mua thức ăn và nấu bữa tối.
Mặc Hi và Mặc Hàm đều là những đứa trẻ thông minh lanh lợi, hai đứa bé gọi ông ta rất ngọt.
Mặc Hàm vừa ăn vừa khen: "Tay nghề của ông nội Tần tốt thật đấy! Cháu còn muốn thêm cơm!"
sự yêu thích của đứa trẻ là lời khen tốt nhất dành cho người nấu cơm.
Tần Thời cũng rất vui, ông ta gắp thức ăn cho Mặc Hàm: "Chắc chắn đủ ăn! Hàm Hàm và Hi Hi đang lớn, ăn nhiều một chút cho cao!"
Bạch Tử biết Mặc Sơ đã tố cáo Long Diệu Thiên, tâm trạng của bà ấy cũng vô cùng tốt, bà ấy gắp thức ăn cho Hi Hi: "Sau này bảo ông nội Tân nấu cho các cháu ăn mỗi ngày!"
Mặc Hàm nghiêng đầu hỏi: "Bà nội, bà và ông nội Tần sẽ kết hôn sao?"
Bạch Tử: "..."
Tần Thời cũng không ngờ cô nhóc này sẽ hỏi như vậy, ông ta cười hiền từ rồi nói: "Hàm Hàm biết nhiều thế hả?"
"Đương nhiên!" Mặc Hàm gật đầu.
Bạch Tử gắp thức ăn cho cô bé: "Ăn nhanh lên, sau đó đi làm bài tập!"
"Vâng!" Mặc Hàm nói thầm: "Bà nội lảng tránh câu hỏi này! Chuyển đề tài!"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!