Mặc Hàm đã phát hiện rồi: "Quyền Mặc Hi, anh đùa dai rồi đấy! Làm gì có con cua nào mười chân hả? Anh tưởng em đang vẽ con rết à, vẽ bao nhiêu chân cũng không biết sao?"
"Hàm Hàm, cái này gọi là sáng ý!" Mặc Hi cười: "Anh bảo đảm, em cầm cái này đi tham gia cuộc thi vẽ tranh, chắc chắn lấy được giải!"
Mặc Hàm khinh thường nói: "Em mới không hiếm lạ nhận được giải nhá! Em muốn vẽ thì vẽ, em muốn vẽ cái gì thì vẽ cái đó, tranh đoạt giải toàn theo khuôn sáo cứng nhắc, chẳng thú vị tí nào!"
Hai đứa trẻ nhìn thấy bố mẹ tới, Mặc Hàm lập tức tiến lên ôm Quyền Đế Sâm làm nũng: "Daddy, bố xem, Quyền Mặc Hi đã vẽ thêm hai cái chân vào con cua của con!"
Quyền Đế Sâm đưa tay ra bế con gái lên, tình cảm cưng chiều của bố dành cho con gái, không cần nói, vốn đã có sẵn.
Mặc Sơ lại mỉm cười: "Chạy theo diện thích bóng mờ của con cua!"
"Hàm Hàm, mami rất thích!" Quyền Đế Sâm dịu dàng nói.
Mặc Hi hoan hô: "Trong cái nhà này, quyền lợi của mami là to nhất! Mami vui, bức tranh này liền là đẹp nhất!"
Mặc Sơ liếc Quyền Đế Sâm một cái, rõ ràng là anh đã bắt nạt cô, tại sao cô cứ không giận anh được nhỉ!
Một lát sau, cua lên bàn.
Trong đĩa của hai đứa bé, đã thả một con cua hấp, hai đứa bé ăn nhiệt tình, Mặc Hàm còn đang mút nước trên ngón tay.
Khi Mặc Sơ còn chưa động tay, Quyền Đế Sâm đã bóc chân của cho cô rồi, sau đó anh dùng tay kéo thịt ra, đưa đến bên miệng cô.
Mặc Sợ quay đầu, nhìn anh.
Người đàn ông này muốn cưng chiều cô đến vô pháp vô thiên như thế này sao?
Cô ăn cá, sợ anh sẽ cạo sạch gai ốc cho cô!
Lúc Mặc Sơ ăn cua, thì đều không cần tự động tay, đã có người đưa đến bên miệng rồi!
Cô biết, sự cưng chiều tế thủy trường lưu trong cuộc sống hàng ngày mới là sự cưng chiều phát ra từ nội tâm của một người!
Khi cô không há miệng, Quyền Đế Sâm liền để yên ở bên môi cô.
Trước giờ anh chính là một người đàn ông cực phẩm phúc hắc hữu dũng hữu mưa lại cực kỳ giỏi nhịn cô!
Mặc Sơ nào có phải là đối thủ của anh, cô căng thẳng với anh như thế này, thì chỉ có chính cô không giữ được bình tĩnh trước thôi.
Mặc Sơ hơi há miệng, ăn thịt cua tươi ngon vào trong miệng.
Anh từ từ đút hết chân cua cho cô, rồi lại tách vỏ cua ra, sau đó dùng thìa nhỏ xúc gạch cua rồi đưa tới bên miệng cô.
Mặc Hàm và Mặc Hi đều tự động tay ăn, hai đứa bé ăn vui lắm!
Mặc Hàm cũng đang xúc gạch cua ăn: "Sơ Sơ hạnh phúc thật đấy, con cũng muốn có một người chồng!"
"Đại Chu đang đợi đấy!" Mặc Hi liếc cô bé một cái.
Mặc Sơ thấy Quyền Đế Sâm đút cho cô ăn ngay trước mặt hai con như thế này, cô hơi ngượng ngùng!
Nhưng mà, Quyền Đế Sâm vẫn kiên trì.
Vì thế, trên bàn ăn Mặc Sơ đã trở thành cục cưng nhỏ, con cua này của cô được Quyền Đế Sâm bón cho ăn hết từng tí một.
Mặc Hàm ăn xong vẫn còn đang liếm ngón tay: "Con cua bị cả nhà chúng ta ăn, bọn nó cũng rất hạnh phúc, bởi vì chúng ta là một gia đình yêu thương nhau!"
Mặc Hi và Mặc Hàm ăn xong, hai anh em đi rửa tay rồi.
Mặc Sơ nghĩ lời con gái vừa nói, Mặc Hàm nói thật hay, một gia đình yêu thương nhau!
Cô lại nhìn sang Quyền Đế Sâm, bây giờ anh mới ăn cua, lúc nào anh cũng cho cô ăn trước, sau đó anh mới ăn!
Vừa nãy lúc tới cô vẫn còn đang tức giận!
Bởi vì anh chưa qua sự đồng ý của cô, anh đã bảo Triển Lạc Hàn thay đổi công việc trên tay cô rồi!
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!