"Vâng!" Mặc Sơ đi xuống lầu, bằng trực giác, Quyền Đế Sâm có tâm sự, nhưng anh không nói thì cô cũng không hỏi.
Kiều Thanh Du thấy cô đi xuống, trên nét mặt cô ấy cũng có vài phần lo âu: "Sao rồi?"
"Không sao!" Mặc Sơ nói: "Cậu đừng để ý Đế Sâm, con người anh ấy khá là hung dữ! Thật ra anh đối xử với tớ rất tốt!"
"Tớ nhìn ra mà! Một người đàn ông bận trăm công nghìn việc, chịu để công việc xuống ở nhà với cậu, là biết anh ta đối xử tốt với cậu rồi!" Kiều Thanh Du đã uống hết nước trái cây trong cốc: "Hai vợ chồng các cậu không những rải cẩu lương cho tớ, còn tặng tớ thêm một cốc nước trái cây nữa!"
Câu này là trêu Mặc Sơ!
"Cậu cũng mau tìm lấy một người đàn ông đi, ngược cẩu độc thân đi chứ!" Mặc Sơ mỉm cười nói: "Gần quan được ban lộc, chi bằng cậu vào làm hội viên của công ty tớ, mỹ nam ba nghìn, tùy cậu chọn."
Kiều Thanh Du lắc đầu: "Tớ vẫn còn trẻ, tớ không kết hôn! Tớ cũng không muốn có ràng buộc của hôn nhân! Được rồi, tớ đi đây, Vợ chồng các cậu chơi vui nha!"
"Thanh Du, bất kỳ chuyện gì cũng phải cẩn thận!" Mặc Sơ nói.
"Biết rồi!" Kiều Thanh Du tạm biệt cô.
Giờ này, Mặc SƠ cũng không ngủ được nữa, cô nằm trên số pha xem ti vi, mở tin tức ra đọc thì lập tức nhìn thấy bài đăng Long Diệu Thiên bị người ta đánh cho nhà cái đầu heo!
Tất nhiên, kiệt tác này xuất từ ai, đại khái thì trong lòng Mặc Sơ cũng đoán được là Quyền Đế
Sâm.
Đối với việc Quyền Đế Sâm lại dám ra tay giáo huấn người đang dẫn đầu trong cuộc đua tranh cử tổng thống, Mặc Sơ cũng có vài phần lo lắng.
Cô lại đi lên tầng hai, cô đang định đi vào thư phòng của anh, kết quả là mở cửa ra thì nghe thấy anh đang mở cuộc họp trực tuyến.
Mặc Sơ không có quấy rầy anh, vì thế cô đi vào thư phòng của cô.
Sáng sớm hôm sau.
Khi Mặc Sơ định đi làm, Dương Tử phụ trách lái xe cho cô.
"Chị dâu, bây giờ tôi là tài xế chuyên trách của cô!" Dương Tử mỉm cười nói: "Cô đi đầu, cô cứ gọi tôi lái xe! Tuyệt đối đừng hành động một mình."
“Được!" Mặc Sợ biết, Dương Tử cũng là Quyền Đế Sâm cử tới.
Sau khi Mặc Sơ đi tới công ty, đã có một người phụ nữ trung niên đang đợi cô.
"Vị nữ sĩ này, chào cô! Uống trà hay uống cà phê?" Mặc Sơ đi tới: "Có gì có thể giúp được bà không?"
"Tôi không uống gì hết!" Người phụ nữ trung niên này ăn mặc bình thường, nhưng thần thái thì tao nhã vô cùng: "Tôi tìm cô, có việc riêng!".
Trong trí nhớ của Mặc So, thì cũng không có người phụ nữ như này.
"Mời vào!" Mặc Sơ nói.
Bà ta đi vào xong thì nói thẳng luôn: "Cô hãy rời xa Quyền Đế Sâm!"
Mặc Sơ đã nghe rất nhiều người nói câu này, cô chỉ cười nhạt: "Không có khả năng! Có công việc cần thì có thể tới tìm tôi sau, nếu mà là liên quan đến những chuyện này, xin chớ tôi nữa."
Người phụ nữ trung niên lại lấy ra một túi giấy: "Cô xem trước đi, rồi hãng quyết định cũng không muộn."
Mặc Sơ nghĩ, xem thì xem, giờ chẳng có gì có thể chia rẽ cô và Quyền Đế Sâm nữa rồi.
Cô mở ra xem, là một bản giám định DNA.
Đương nhiên, bản giám định về dna, Mặc Sơ cũng từng xem mấy lần, bản làm giả cũng có rất nhiều!
Cô nhìn thấy bên trên có viết Mặc Sa và Long Diệu Thiên là quan hệ cha con!
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!