"Tôi giúp cô!" Long Yên không ngừng lợi dụng người khác, đi làm khổ Mặc SƠ.
Ada đã tin lời của Long Yên, buổi tối đã hẹn Mặc Sơ đi quán bar uống rượu.
Ada khóc lóc kể lể với Mặc Sơ: "Đám cưới của tôi bị hủy rồi, bây giờ tôi thảm lắm, tôi chỉ muốn chết thôi, sống mơ mơ màng màng, tôi muốn tìm một nơi đi uống rượu... Mặc Sở, cô uống với tôi một trận được không?"
Mặc Sơ từng trải qua nỗi đau như thế, chỉ có điều, lúc đó cô có vài phần thật lòng thích Quyền Đế Sâm, còn Ada, từ đầu đến cuối cô ta chưa từng yêu ông Trần, cô ta chỉ muốn trả thù thôi!
"Được, đi quán bar nào, lát nữa tôi tới!" Mặc Sơ nói.
Ada báo tên quán bar, sau đó cô ta nói với Long Yên: "Mặc Sơ bảo lát nữa tới!"
"Tốt!" Long Yên nói: "Xem tối nay chúng ta trừng trị cô ta thế nào! Lột sạch quần áo của cô ta, cho cô ta không một mảnh vải che thân, để cho cô ta bị hơn mười người đàn ông lăng nhục..."
Mặc Sơ nghe điện thoại xong, cô đã gọi cho Quyền Đế Sâm.
"Bà Quyền..." Giọng nói của Quyền Đế Sâm truyền tới.
Mặc Sơ nghe thấy anh gọi cô như vậy, cô khẽ bật cười: "Anh Quyền, tối nay Ada hẹn em đi bar uống rượu, cô ấy nói rằng cô ấy rất buồn, muốn có người ngồi cùng! Bởi vì ông Trần đã hủy hôn ước."
"Bây giờ em đang ở công ty tăng ca, muộn một chút anh tới đón em!" Quyền Đế Sâm cũng không có hạn chế đi lại của cô.
"Cảm ơn ông xã!" Mặc Sơ cúp máy, sau đó cô mở hướng dẫn trong điện thoại ra xem xem gần đây có gì ăn không, tửu lượng của cô không tốt, chắc chắn là không thể để bụng đói uống rượu rồi!
Mặc Sơ đã nhìn trúng một quán làm món ngỗng quay, cô muốn đi thử!
Sau khi đi ăn món ngỗng quay thơm ngào ngạt, cô còn gửi ảnh cho Quyền Đế Sâm, hỏi anh có nghĩ mà chảy nước miếng không?
Quyền Đế Sâm khẽ cười, sau đó anh gửi một ảnh chảy nước miếng cho cô.
Một lát sau, Quyền Đế Sâm đã có đồ ăn giao tới!
Anh nhớ là anh không có gọi đồ ăn ngoài, anh nhìn thấy cơm là ngỗng quay, lòng anh liền ấm áp vui vẻ, cô nhóc này cũng sẽ tập kích bất ngờ cho anh rồi nè!
Mặc Sơ đã gọi giao đồ ăn nhanh, để nhân viên cửa hàng đưa đồ ăn cho anh!
Cô có đồ ăn ngon, tuyệt đối sẽ không hưởng thụ một mình, cô và anh, cùng nhau chia sẻ.
Lúc này, Mặc Sơ đã đến quán bar, giờ này đèn hoa mới lên, người tới quán bar vẫn chưa tính là đồng.
Ada đã ngồi dựa lên bàn uống rượu rồi, cô ta trông thấy Mặc Sơ tới: "Nào! Uống với tôi, cùng quân say ngủ ba ngàn giấc, không tố ly thương."
Mặc Sơ thấy Ada hơi say rồi, cô không khỏi thở dài một tiếng: "Hỏi thế gian tình là chi? Khiến người ta say thành một bãi bùn đây?"
"Mặc Sở, cô tới rồi à, cô nhất định phải uống với tôi..." Ada nói: "Không say không về!"
"Được!" Mặc Sơ ngồi xuống: "Tửu lượng tôi không tốt, một chén là dễ say rồi! Tôi ngồi nghe cô nói lời trong lòng ra nhé!"
Cô không uống rượu, cô biết tửu lượng của mình không tốt, còn thể hiện đi uống rượu ư? Đáp án là cô sẽ không làm thế đâu!
Có một câu nói gọi là liều mạng bồi quân tử, Ada không phải quân tử, Mặc Sơ sẽ không liều mạng!
Cô có lòng tốt của cô, nhưng cô cũng sẽ quý trong cơ thể của mình.
Chính như Quyền Đế Sâm hay nói, công việc là công việc, gia đình là gia đình, cuộc sống là cuộc sống.
Lần này, Trần Sinh và Ada đã hủy bỏ hôn ước rồi, trên mạng người mắng Mặc Sơ cũng có, nói là cố lên kế hoạch không tốt, mới dẫn tới người ta hủy hôn ước, cũng có người mắng cô là hồ ly tinh đã câu dẫn Trường Sinh, cho nên ông ta mới hủy bỏ hôn ước.
Bởi vì sự phổ biến của internet, tất cả mọi người, hàng ngày có thể không cần gặp mặt, nhưng lại biết được chuyện thiên hạ, thật thật giả giả, khó mà phân rõ, cũng liền bị vỏ bề ngoài che mắt không nhận ra Thái Sơn.
Không thể phủ nhận, Mặc Sơ của hiện tại, đã đem trọng tâm càng ngày càng nghiêng về phía gia đình rồi.
Bởi vì trong sinh mệnh của cô, trong cuộc sống của cô, vẫn còn một người đàn ông tên là Quyền Đế Sâm.
Người đàn ông này đã làm cho cuộc sống của cô càng thêm muôn màu muôn vẻ, càng thêm nở rộ rực rỡ, sự cưng chiều mà anh dành cho cô, giống như nước Hoàng Hà không bao giờ cạn.
Ada thấy Mặc Sơ không uống, cô trực tiếp cầm cốc, đưa cho Mặc Sơ: "Hôm nay cô nhất định phải uống, nếu không sao gọi là bồi tôi... cô là người mà tôi muốn tâm sự nhất, bởi vì chỉ có cô biết tôi thảm cỡ nào, tôi bị cậu Trần đá, bây giờ kết hôn lại bị bố anh ta cho leo cây rồi..."
Những điều này, Mặc Sợ biết.
"Tôi muốn uống rượu, tôi muốn say chết..." Ada khóc lên: "Tại sao cuộc sống của tôi lại như thế này? Mặc Sở, tôi khổ quá, vốn tưởng rằng không báo vào được cậu Trần, tôi có thể trông cậy vào Trần Sinh, kết quả thì sao..."
Mặc Sơ lẳng lặng nghe, những lời lải nhải này, những lời bộc bạch này, Ada muốn biểu đạt
Ánh sáng ở quán bar không sáng lắm, Long Yên trốn ở chỗ tối, cô ta thấy Mặc Sơ không uống ly rượu trước mặt, Long Yên nhíu mày, đó là một loại thuốc vô cùng mạnh, sau khi phụ nữ uống vào, trinh tiết liệt nữa đều sẽ là mây bay.
Vì thế, Long Yên đã gọi điện cho Ada.
Ada không hề say, cô ta thấy điện thoại của mình reo lên, hơn nữa còn là cuộc gọi mà Long Yên gọi tới, cô ta biết Long Yên đang giục cô ta mau làm việc nhanh lên.