Mặc Hi thì lại an ủi anh ta: "Chẳng phải lão tổ tông của chúng ta có một câu nói, gọi là việc tốt thường hay gặp trắc trở sao? Nếu như tất cả đều thuận buồm xuôi gió, sao mà được chứ?"
"Nguy rồi, chắc chắn Mặc Sơ sẽ tức giận!" Cố Mộc Thành rất là lo lắng: "Hi Hi, cháu nói, mẹ cháu biết chuyện thì giận cỡ nào!"
"Chú Cố, chú cứ yên tâm ăn điểm tâm sáng đi!" Mặc Hi vui vẻ kéo anh ta đi: "Chỗ mẹ ý, giao cho cháu là được rồi!"
"Được!" Cố Mộc Thành cũng mệt rồi, anh ta cần ăn nhiều, ăn no ăn no, sau đó về nhà ngủ một giấc ngon!
Mặc Hi và Cố Mộc Thành cùng đi đến nhà hàng, đặc sắc của thành phố S chính là, điểm tâm sáng của khách sạn cực kỳ nổi tiếng, một đĩa bánh cuốn chồng lên nhau lóng lánh trong sáng, hoặc là có vài hạt ngô vàng óng, còn có bánh bao xá xíu, xách bò, sườn heo hấp tỏi, bánh ngọt hoàng kim, mỗi một món, đều là *** cay, vừa mới ra lò, ngồi bên ô cửa sổ, pha một ấm trà, vào lúc ngày mới vừa bắt đầu, ánh mặt trời vừa mọc lên từ đằng đồng, liền vui vẻ hưởng thụ mỹ thực.
Sau khi Mặc Hi ăn xong, Cố Mộc Thành cũng không lái nổi xe nữa, anh ta trực tiếp bắt taxi rồi về nhà ngủ.
Tối qua Mặc Hi đã ngủ một giấc, mặc dù bây giờ vẫn đang ngáp, nhưng, cậu bé vẫn đóng gói, mang một túi to đồ ăn ngon đi nhìn Mặc Sơ.
Sau khi Mặc Hi đến công ty, đầu tiên cậu bé đã gặp Triển Lê Hàn trong thang máy: "Chào chú Triển!"
Triển Lê Hàn vừa nhìn thấy diện mạo của cậu bé, có bảy phần giống Quyền Để Sâm, anh ta thầm "chậc chậc" một chút, đây... có phải là con của Quyền Đế Sâm không? Hay là con của Quyền Đế Đình?
Dù sao thì anh em nhà họ Quyền trông cũng có mấy phần giống nhau!
Nhưng mà, Triển Lê Hàn thấy cậu bé hiểu chuyện lễ phép như này thì vẫn cảm thấy thiên về Quyền Đế Sâm nhiều hơn.
"Cậu bạn nhỏ, cháu là..." Triển Lê Hàn hỏi cậu bé.
"Cháu tên là Mặc Hi!" Mặc Hi mỉm cười nói: "Cháu tới đưa đồ ăn cho mẹ!"
"Rất ngoan!" Triển Lê Hàn hiểu rồi, đây là con trai của Mặc Sơ.
Anh ta bỗng tỉnh ngộ: "Thì ra là vậy!"
Mặc Sơ đã sinh con trai cho Quyền Đế Sâm từ lâu rồi, bây giờ Quyền Đế Sâm cưới cô ấy, lại tổ chức đám cưới thế kỷ cho cô ấy, cái này cũng là lẽ thường tình, cho nên, vẫn còn rất nhiều người không biết nội tình, vẫn đang lao về phía Quyền Đế Sâm như thiêu thân lao đầu vào lửa!
Mặc Hi mang theo bữa sáng tươi sốt, đi đến phòng làm việc của Mặc Sơ: "Sơ Sơ, mau ăn đi, lát nữa nguội rồi là ăn không ngon đâu!"
"Sao con lại tới đây?" Mặc Sơ hơi bất ngờ: "Tối qua cả đêm không về, bây giờ biết sai rồi hả, lại còn dùng mỹ thực mê hoặc mẹ, thôi được rồi! Mẹ sẽ miễn cưỡng ăn một ít, nếu không trong lòng con sẽ buồn!".
Cô thấy con trai mang đến rất nhiều, vì thế cô đã gọi chị Tông đến ăn cùng!
"Sơ Sơ, con đi đây! Con buồn ngủ quá, con phải về nhà ngủ đây!" Mặc Hi nói.
Mặc Sơ thấy cậu bé tuổi còn nhỏ mà hai vành mắt đen xì: "Tối qua con đi trộm gấu trúc à?"
Mặc Hi gật đầu nghe lời.
"Trời ơi, đó là phạm pháp đấy!" Mặc Sở che mặt mà than: "Gấu trúc của con đâu?"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!