"Cố Mộc Thành.." Mặc Sơ nhìn thấy anh ta thì hơi ngạc nhiên, không phải anh ta bị Trịnh Ngạo Tuyết đánh cho chỉ còn nửa cái mạng sao? Tại sao vẫn yên ổn ở đây?
"Cô tới rồi à!" Cố Mộc Thành nhìn cô, sau khi gặp nữ hán tử Trịnh Ngạo Tuyết, anh ta mới hiểu tại sao Mặc Sơ là người tình trong mộng của cánh đàn ông rồi! "Tôi đã giải thích với cô Kiều, cô ấy cũng đã tin tôi, bây giờ không sao nữa rồi."
"Hôm qua, cảm ơn anh đã đi cùng tôi!" Mặc Sơ nhìn anh ta.
Cố Mộc Thành nói: "Không sao! Chuyện của cô chính là chuyện là chuyện của tôi! Nhưng
mà, cái cô Trịnh Ngạo Tuyết đó, thật sự là quá trâu, tôi hy vọng sau này không cần gặp lại cô ta nữa!"
"Cô ấy có làm gì anh không?" Mặc Sơ hơi lo lắng.
"Không!" Cố Mộc Thành rùng mình: "Nhưng mà, cảnh cô ta thẩm vấn phạm nhân, quá trâu luôn! Một dao của cô ta đã đâm vào trứng của nghi phạm đó."
Mặc Sơ cũng trợn mắt há hốc mồm, người phụ nữ như thế quả thực là dũng mãnh đến độ vô địch thiên hạ!
Mặc Sợ bật cười, Kiều Thanh Du cũng bật cười.
"Tôi và Thanh Du nói chuyện một lát, đợi anh rảnh, mới mời anh ăn cơm" Mặc Sơ an ủi anh ta: "Tiểu bảo bảo Cố Mộc Thành đáng thương, lại bị dọa đến thế rồi."
Sau khi Cổ Mộc Thành đi ra ngoài, Mặc Sơ vươn tay ra nắm tay Kiều Thanh Du.
"Xin lỗi, Mặc Sở, tớ đã hiểu nhầm cậu, cũng hiểu nhầm cả tổng giám đốc Quyền..." Kiều Thanh Du vội vàng nói: "Tớ chưa điều tra rõ ràng đã nói lung tung, là một bạn thân, tớ thật không còn mặt mũi nào gặp cậu..."
"Cậu không hiểu Đế Sâm, đấy gọi là người không biết không đáng trách!" Mặc Sợ thì rất hào
phóng nói: "Hơn nữa cậu bị đâm thảm thế này, nằm ở đây, sao mà điều tra được cơ chứ? Đúng không!"
Kiều Thanh Du cũng rất bất ngờ: "Cậu và anh ta được xem như là hôn nhân chớp nhoáng nhỉ, thế mà cậu lại tin tưởng anh ta như vậy? Trong mắt tớ, Vãn Vãn mới vì người phụ nữ vì yêu bất chấp, còn cậu vẫn luôn nhã nhặn trầm tĩnh như nước, nhìn thì có vẻ dễ nói chuyện, nhưng lại là cô gái kiên định với ý kiến của mình nhất!"
Mặc Sơ khẽ cười, cô mang bữa sáng cho Kiều Thanh Du: "Sủi cảo mà cậu thích ăn nhất đây, bên trong là tôm thật đấy!"
"Ay! Xem tớ này, hiểu lầm hai vợ chồng cậu, còn có sủi cảo ăn!" Kiều Thanh Du rất là ngại ngùng.
Mặc Sơ đặt lên bàn, hơn nữa còn mở ra, gắp một miếng đưa đến miệng cô ấy: "Có cần tớ đút cho cậu không?
"Tớ tự ăn!" Kiều Thanh Du mỉm cười nói.