“Em không muốn, anh Đông Dương.” Lý Chi Nhiễm lắc đầu: “Anh Đông Dương, em chỉ thích anh, chân anh bị thương thì có liên quan gì, em có thể làm đôi chân cho anh cả đời. Chỉ cần chúng ta đồng lòng thì có thể chiến thắng được tất cả.”
Trịnh Đông Dương quay đầu đi, anh ta sợ nghe thấy những lời lưu luyến như thế.
Tình cảm dịu dàng của một người đàn ông kiên cường luôn giấu trong lòng.
“Cô Mặc.” Sau khi Trịnh Đông Dương nhìn thấy cô, tựa như nhìn thấy cọng rơm cứu mạng của mình: “Cô cũng không cần bận rộn sắp xếp hôn lễ giúp chúng tôi.”
Lúc này, y tá bên cạnh nói: “Anh lính, anh cũng đừng cứ từ chối mãi nữ, có thể mời bà Quyền tới chúc mừng hôn lễ cho hai người, đảm nhận việc sắp xếp, thiết kế, anh thật có phúc.”
“Bà Quyền.” Trịnh Đông Dương có chút bất ngờ: “Có phải là vợ của thủ trưởng Quyền Đế Sâm?”
“Đúng thế” Mặc Sơ cười mỉm nhìn anh ta.
“Chị dâu” Trịnh Đông Dương lập tức muốn xuống đất, kết quả y tá không cho.
Anh ta không thể làm gì khác hơn là ngồi đó và đưa ra một lời chào theo kiểu quân đội chẳng ra gì.
Mặc Sơ nói với anh ta: “Hôn lễ của anh và cô Chỉ Nhiễm là do thủ trưởng đích thân ra lệnh, nếu như tôi không hoàn thành thì có thể bị trừng phạt đấy.”
Trịnh Đông Dương có chút ngượng ngùng: “Chị dâu, thủ trưởng là thần tượng cuta tất cả binh lính chúng tôi.”
Lúc này, anh ta nhìn Lý Chi Nhiễm một cái: “Em và cô y tá ra ngoài trước đi, anh muốn nói chuyện riêng với chị dâu một chút.”
Lý Chi Nhiễm không ngừng gật đầu: “Được, được.”
Lý Chi Nhiễm đi ra, vừa khéo gặp Cố Mộc Thành tới thăm phòng, cô ấy tiến lên trước nói: “Bác sĩ Cố, cảm ơn anh đã giới thiệu bà Quyền làm người sắp xếp hôn lễ, cô ấy làm một chút là xong. Ngay cả tổ chức cũng ra lệnh, ra lệnh cho chúng tôi lựa ngày kết hôn.”
Cố Mộc Thành cười khổ một tiếng: “Đương nhiên, cô ấy là giỏi nhất.”
“Nhưng mà bác sĩ Cố, anh không nói cho tôi biết, cô Mặc cũng là bà Quyền nhé.” Lý Chi Nhiễm cười nói.
Cố Mộc Thành không nói gì, anh ta thích cô mà thế nên đương nhiên không hi vọng cô là bà Quyền, thế nhưng anh ta vẫn sẽ luôn tôn trọng lựa chọn của Mặc Sơ.
Trong phòng bệnh.
Trịnh Đông Dương gãi đầu một cái: “Chị dâu, chị cũng thấy rồi, một người đàn ông như tôi bây giờ, tôi thật sự không muốn ở bên Chi Nhiễm, dưa cứng quả không ngọt.”
“Nói tới nói lui vẫn không muốn kết hôn” Mặc Sơ đưa mắt nhìn anh ta: “Đông Dương, anh nói đi, có phải anh có bạn gái khác không? Nếu như có, tôi nghĩ Chỉ Nhiễm sẽ hiểu cho anh.”
“Đương nhiên không có.” Trịnh Đông Dương lập tức lắc đầu: “Từ trước tới giờ, tôi không có bất kỳ bạn gái nào, chỉ là...”
Trịnh Đông Dương vẫn còn một nút thắt chưa được mở ra.
Mặc Sơ cũng biết, nếu không có quyền Đế Sâm đích thân thuyết phục, chắc chắn Trịnh Đông Dương sẽ không đồng ý.
“Được rồi, anh cứ nghĩ trước đi, có chuyện gì thì cứ gọi lại cho tôi.” Mặc Sơ nói: “Đông Dương, có muốn gặp thần tượng không?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!