Dương Bách Xuyên có cảm giác "có tiểu nhân muốn hại trẫm", oán niệm rất lớn, ngay cả trong Bình Càn Khôn cũng không ngừng nguyền rủa Càn Khôn Thần Tôn
Thật ra hắn cũng rất ấm ức.
Vừa mới phi thăng lên Thần giới đã bị đại lão của tộc Thiên Nhân để mắt tới, cứ tưởng tộc Phi Thăng Giả là người tốt, giờ mới phát hiện tộc bọn họ cũng muốn mạng hắn, vậy cho nên bây giờ Dương Bách Xuyên nhìn ai cũng thấy giống kẻ xấu, không tin bất kỳ ai.
Đương nhiên, bây giờ hắn cũng chỉ có thể than thở trong Bình Càn Khôn, những gì phải đối mặt thì không thoát được.
Trước tiên hắn phải vượt qua cửa ải này đã.
Kế hoạch săn thiên thần bắt đầu từ bây giờ, tất cả đều là những kẻ phản chủ.
Tộc Thiên Nhân gọi là dư nghiệt bình Càn Khôn cũng không sai.
Dương Bách Xuyên quan sát bên ngoài bình Càn Khôn, trong lòng không nhịn được thầm mắng: "Kẻ nào cũng xảo quyệt ~"
Quả thật, trong tưởng tượng ban đầu của hắn là đi tiêu diệt lần lượt năm Thiên Thần sơ cấp, ai ngờ bọn họ lại bị Thiên Thần thượng cấp chia thành hai nhóm, một nhóm hai người, một nhóm ba người, vậy thì làm sao hắn ra tay được?
Trong lòng buồn bực nhưng cũng đành chịu, chỉ có thể nhìn chằm chẳm để tìm cơ hội, hắn không tin bọn họ đi với nhau mãi được.
Hắn phải nghĩ xem giết thế nào, chắc chắn là đánh lén, không thể kinh động tới người khác, nếu bị phát hiện thì toi đời.
Ngay khi Dương Bách Xuyên đang tính toán làm sao để giết Thiên Thần, trong rừng bỗng nhiên có dị động.
“Âm~"
Tiếng nổ vang khiến toàn bộ không gian chấn động.
Dương Bách Xuyên nhìn cách đó mười mét, một ngọn lửa ngút trời phóng lên chiếu sáng cả không gian.
Lúc này hắn mới thấy nơi này quả nhiên là không gian tự nhiên dưới lòng đất, cách đỉnh đầu trăm mét là hang đá.
Nhờ ngọn lửa bốc lên cao mà hắn thấy được quy mô rộng lớn của rừng đá lửa, không nhìn ra ranh giới.
Môi trường nơi này giống hệt nhau, rộng lớn vô tận.
Vốn tưởng chỉ là hiện tượng tự nhiên của hồ dung nham phun trào, nhưng không ngờ ngay sau đó, một sinh vật lửa xuất hiện.
Bên trong bình Càn Khôn, Dương Bách Xuyên trông thấy nó thì rất vui.
Với hắn mà nói, đây chính là cơ hội, hắn không lo lắng bất cứ chuyện gì, nhưng với mười Thiên Thần ngoài kia thì đúng là thú vị, bọn họ không có bảo vật tối thượng như bình Càn Khôn để tránh né mà phải đối mặt trực tiếp với con mãnh thú từ trong hồ lửa lao ra.
Một sinh vật toàn thân rực lửa, nó có hai cái đầu, trông giống một loài rắn, thân dài hơi mười mét, thân hình to khỏe, toàn thân chứa đầy vảy giáp.
Đặc biệt là mỗi cái đầu của nó đều có một con mắt hình tam giác dựng đứng, nhìn vô cùng rùng rợn.
Quả nhiên vị Thiên Thần thượng cấp kia lớn tiếng hô: "Mọi người cẩn thận, đây là Song Đầu Xích Luyện Xà, ma thú Thiên giới cấp hai, đừng để lửa của nó bén vào người. Nếu là cấp hai đỉnh phong thì không ai trong chúng ta có thể ngăn được độc."
Đám Vu Thiến đúng là may mắn, vừa chia nhóm vào rừng đá lửa, chưa đi được bao xa đã xuất hiện một con thiên ma thú Song Đầu Xích Luyện Xà cấp hai.
“Đại sư huynh, chúng ta có thể kết trận giết nó không, đôi mắt của Song Đầu Xích Luyện Xà này chính là thần vật, quý giá hơn cả phôi thai của Thiên Ma thụ cấp ba, một đôi mắt được xưng là mắt Âm Dương, mắt trái thuần dương, mắt phải thuần âm, sau khi luyện hóa hấp thụ có thể đột phá đến cảnh giới Thiên Thần Quân, không ngờ lại gặp được ở nơi như thế này, thứ nghiệt súc này chắc chắn là được chuẩn bị riêng cho đại sư huynh."
Một thiên thần lên tiếng, người này cũng có kiến thức, giọng điệu như đang lấy lòng đại sư huynh.
Tề Minh Sơn nghe sư đệ nói như vậy, trong lòng cũng vui mừng, hắn ta là đại sư huynh, cũng là Thiên Thần thượng cấp, tu vi đã dừng lại hơn tám nghìn năm, hắn vẫn luôn muốn nghĩ cách đột phá tu vi lên cảnh giới Thiên Thần Quân, nhưng hơn tám nghìn năm qua vẫn không có động tĩnh.
Bây giờ lại xuất hiện Thiên Ma Thú Song Đầu Xích Luyện Xà, đúng là cơ duyên cho hắn.
Trong mười người có mặt, chỉ có han là Thiên Thần thượng cấp, cũng có uy vọng.
Nhưng Song Đầu Xích Luyen Xà là dị chủng độc nhất vô nhị ở chiến trường cổ, sinh linh yêu vật sau khi tiếp xúc với máu Thần tộc đều xảy ra dị biến, toàn thân đều là bảo bối.
Vừa rồi sư đệ nói đúng, đôi mắt của Song Đầu Xích Luyện Xà đúng là đồ tốt, nếu có thể đạt được, biết đâu hắn thực sự có thể đột phá đến cảnh giới Thiên Thần Quân.
Đương nhiên Tề Minh Sơn cũng hiểu rõ, loại Thiên Ma Thú này không phải hạng lành, thân mang hung tính, đừng nghĩ nó chỉ là một Thiên Ma thú cấp hai tương đương với cảnh giới Thiên Thần, nhưng nếu một đấu một, hắn chỉ có đường bỏ chạy.
Bây giờ bên cạnh hắn có chín sư đệ sư muội, tất cả đều có cấp bậc Thiên thần, nếu hợp sức thì vẫn có thể mắt con Thiên Ma Xà Xích Luyện này.
Hơn tám nghìn năm nay, vì đột phá, hắn ta đã tốn biết bao sức tìm kiếm thần vật trên thế gian, đôi mắt âm dương của Xích Luyện Xà chính là một trong số đó, vì việc này hắn đã không ít lần chạy vào chiến trường cổ nhưng không gặp được.
Không ngờ hôm nay đến đây bắt Dương Bách Xuyên lại chạm mặt.
Tề Minh Sơn cảm thấy Đại Đạo đang chiếu cố mình, vận may đến muốn chặn cũng không chặn nổi.
Trong lòng hắn rất vui.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!