Cánh cửa lớn của Hồng Diệp Tiên Cung lập tức đóng sập lại.
Dương Bách Xuyên ngẩn người một lúc, vẫn chưa hoàn hồn.
Cái quái gì thế?
Có vấn đề.
Hồng Diệp Tiên Cung này chắc chắn có vấn đề lớn.
Không có phàm nhân?
Ha hả, chẳng lẽ Càn Khôn Thiên Tôn ta đây thi pháp lầm?
Chắc chắn có vấn đề.
Mới nói đôi câu đã bị hai tiểu Tán Tiên chặn lại, khiến Dương Bách Xuyên vô cùng bực bội.
Thế cũng hay.
Đã không cho ta vào, lại còn chột dạ đến mức khăng khăng nói rằng Hồng Diệp Tiên Cung không có phàm nhân?
Được lắm, ta muốn xem xem các ngươi giở trò gì.
Vốn dĩ ta cũng là một quý ông hiểu lễ nghĩa, nhưng các ngươi không cho ta cơ hội, cứ bắt ta phải làm kẻ thô lỗ.
Vậy thì chiều các ngươi.
Dứt lời, khóe môi Dương Bách Xuyên nhếch lên cười lạnh lùng, vung tay tung một chưởng lên sơn môn của Hồng Diệp Tiên Cung.
"Âm!"
Sơn môn cao lớn hoa lệ lập tức nổ tung, vỡ nát thành tro bụi.
Tiểu sư tỷ từng dặn không được tùy tiện ra tay với phàm nhân ở thế giới Tán Tiên, nhưng đâu có nói không được ra tay với tu sĩ.
Rượu mới không uống lại thích uống rượu phạt!
...
Một đại viện được lát bằng bạch ngọc hiện ra, rộng cỡ một sân bóng rổ, xung quanh toàn là cây Hồng Diệp.
Phong cảnh độc đáo, nhưng giờ lại bị đòn đánh của Dương Bách Xuyên hóa thành đống đổ nát, phá vỡ cảnh sắc hài hòa này.
"To gan."
"Người đâu."
Hai nữ Tán Tiên chưa đi xa giật mình biến sắc.
Không ngờ kẻ cướp này liều đến vậy, dám phá hủy sơn môn của Hồng Diệp Tiên Cung. Khí tức cường đại tỏa ra từ Dương Bách Xuyên khiến hai nữ tử cảnh giới Hỗn Nguyên sợ hãi, vội hô hoán gọi người.
"Chậc!"
Dương Bách Xuyên tỏ vẻ giễu cợt, bước vào đại viện của Hồng Diệp Tiên Cung, còn hai nữ Tán Tiên thì sợ đến mức liên tục lùi về sau.
“Đi gọi tên cung chủ chó má kia của các ngươi ra đây, nếu không đừng trách bản tôn san bằng nơi này. Ngoài ra, mang người mà bản tôn muốn tìm đến đây, ta cho các ngươi 10 giây."
Dương mỗ mang theo vẻ giễu cợt, từng bước đi vào đại viện của Hồng Diệp Tiên Cung, còn hai nữ Tán Tiên thì sợ đến mức liên tục lùi lại.
"Đi, gọi cái tên cung chủ khốn kiếp của các ngươi ra gặp bổn tôn. Bằng không đừng trách bổn tôn san bằng Hồng Diệp Tiên Cung. Còn nữa, mang những người bổn ton muon tìm ra đay. Cho cac ngươi muời hơi thở."
Lúc này Dương Bách Xuyên có hơi làm ra vẻ, nhưng trong lòng lại rất sảng khoái.
"Ngươi ... ngươi ngưoi ... "
Một nữ Tán Tiên cảm nhận được áp lực từ trên người Dương Bách Xuyên, mặt mày tái mét, nói không nên lời.
Ngay sau đó hơn mười bóng người xuất hiện, bao vây Dương Bách Xuyên. Có nam có nữ, có già có trẻ. Tổng cộng mười hai người.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!