Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới - Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên - Dương Bách Xuyên (FULL)

Qua cổng giậu là sân nhỏ, sau đó là ba gian nhà. Vương Đại Tài vui vẻ nói: "Tiểu Hoa Nhi, mau pha trà nấu com, nhà ta có thượng tiên ghé chơi."

"Gia gia về rồi."

Một bé gái mười hai, mười ba tuổi chạy từ trong nhà ra.

Con bé tò mò ngắm Dương Bách Xuyên.

"Ngài thật là thượng tiên ạ?"

Tiểu Hoa Nhi tò mò hỏi.

"Tiểu Hoa Nhi, không được vô lễ, mau đi pha trà." Vương Đại Tài nghiêm mặt quở cháu gái, nhưng vẫn rất cưng chiều.

Rồi quay sang giải thích với Dương Bách Xuyên: "Thượng tiên chớ trách trẻ nhỏ không hiểu chuyện. Nó là cháu gái của lão. Mời thượng tiên vào nhà dùng trà ... "

"Không sao, không sao."

Hai người vừa nói vừa vào phòng khách. Ngồi xuống chưa bao lâu, bé gái đã bưng hai chén trà tới.

"Gia gia uống trà, thượng tiên uống trà."

"Ta cảm ơn." Dương Bách Xuyên nhận trà, nói lời cảm ơn.

"Thượng tiên, ngài có phải thượng tiên thật không? Trông ngài giống hệt bọn con." Tiểu Hoa Nhi lại tò mò, hỏi.

“Ha ha, vậy trọng tưởng tượng của Tiểu Hoa Nhi, thượng tiên phải như thế nào?" Dương Bách Xuyên cười hỏi.

"Thượng tiên trong tưởng tượng của con sẽ bay qua bay lại trên núi Hồng Diệp, thần long thấy đầu không thấy đuôi ấy." Tiểu Hoa nói.

"Được rồi, Tiểu Hoa Nhi đi chuẩn bị cơm nước đi. Gia Gia làm ruộng mệt quá, hôm nay còn có thượng tiên đến chơi nữa, phải tiếp đãi cho tử tế." Vương Đại Tài bảo cháu gái đi nấu cơm.

"Vâng ạ. Lát nữa thượng tiên kể con nghe chuyện của ngài nhé?" Trước khi rời đi, Tiểu Hoa Nhi chớp mắt nói.

"Được." Dương Bách Xuyên mỉm cười nhận lời. Hắn rất có cảm tình với hai ông cháu này, nhất là Tiểu Hoa Nhi. Tuy chưa cố ý kiểm tra, nhưng hắn cảm thấy con bé có thể chất có thể tu hành.

Khá lanh lợi.

Đợi Tiểu Hoa đi rồi, Dương Bách Xuyên nhấp ngụm trà, nhìn Vương Đại Tài hỏi: "Lão bá, nui Hồng Diệp mà Tiểu Hoa nói ở đâu vậy? Trên đó có tiên nhân ở thật à?"

Vương Đại Tài như đã đoán trước hắn sẽ hỏi, bèn đáp: "Núi Hồng Diệp cách đầu làng hơn mười dặm, đỉnh núi vươn tận mây xanh, trên núi mọc đầy cây Hồng Diệp. Ớ đó có thượng tiên, nhưng chúng ta rất hiếm khi nhìn thấy.

Nhưng lúc thời của gia gia ta thì từng có người gặp qua. Kể lại rằng có lần trong thôn bị bệnh dịch, có tiên nhân từ núi Hồng Diệp xuống trị bệnh cứu người, nhờ thế mà thôn Thanh Sơn mới còn tồn tại đến giờ.

Tiên nhân ở thế giới chúng ta không phải chuyện bí mật, mọi người đều biết, lại còn rất nhiều chuyện lưu truyền về tiên nhân, nào là cứu bệnh, cứu nạn, khi thiên tai giáng xuống thì thường có tiên nhân xuất hiện. Nên trong mắt chúng ta, thượng tiên không quá xa lạ.

Thôn Thanh Sơn chỉ là một vùng núi sâu hẻo lánh, rất ít tiên nhân đến. Tiên nhân trên núi Hồng Diệp rất hiếm khi xuất hiện, nhưng chắc chắn tồn tại. Ở những thành lớn, nghe nói thượng tiên rất nhiều. Với người bình thường như chúng ta, thượng tiên đều là người tốt, mọi người đều rất kính trọng thượng tiên.

Bởi thượng tiên ở thế giới này chỉ giúp người thường, chứ không hại người. Tiểu Hoa Nhi cứ hỏi về thượng tiên, thật ra là muốn tu tiên, đi tìm cha mẹ nó.

Ba năm trước trong lúc vào núi săn bắn, cha mẹ nó đã mất tích từ đó. Vậy nên Tiểu Hoa Nhi mới muốn tu tiên, chỉ có tu tiên rồi mới học được muôn vàn đạo pháp, biết phi thiên độn địa, mới dám đi tìm cha mẹ. Haizz, cũng tại nghe chuyện thượng tiên nhiều quá nên nó sinh vọng tưởng.

Mong thượng tiên đừng trách. Từ đời cha chú của lão đều biết con đường tu hành không dễ đi, chỉ mong Tiểu Hoa Nhi chỉ nghĩ vậy thôi."

Dương Bách Xuyên không nói gì, lặng nghe Vương Đại Tài kể, hay đúng hơn là chút tâm sự gửi gắm.

Quả thực, vào rừng sâu tìm người, với phàm nhân khó như lên trời, còn với tiên nhân chỉ là chuyện nhỏ.

Cốt là cha mẹ của Tiểu Hoa Nhi còn sống không?

Mất tích ba năm trong núi, cơ hội sống sót rất mỏng manh.

Nghe xong, Dương Bách Xuyên mới mở lời: "Chuyện thu đồ đệ thì chưa nói. Đã gặp nhau cũng là có duyên. Ta có thể giúp ngươi vào núi tìm thử. Nhưng ba năm đã qua, mong ngươi đừng kỳ vọng nhiều."

"Cảm ơn thượng tiên ... " Vương Đại Tài run rẩy quỳ xuống tạ ơn.

Dương Bách Xuyên đỡ lão giả dậy: "Ta thuận tay mà làm, hy vọng không lớn."

"Lão đã rất biết ơn rồi. Thực ra mấy nam nay lão đều đến chân nui Hồng Diệp quỳ cầu tiên nhân giúp đỡ, nhưng vẫn bặt vô âm tín. Lão chỉ muốn cho nỗi lòng của Tiểu Hoa Nhi được vơi bớt thôi. Xin hỏi, ngài có phải là tiên nhân trên núi Hồng Diệp không?"

Thật ra từ luc bắt đầu Vương Đại Tài đã nghĩ Dương Bách Xuyên là tiên nhân trên núi Hồng Diệp, còn tưởng sự cầu khấn ngày ngày của lão giả đã khiến tiên nhân trên núi cảm động, nên mới có sự xuất hiện của Dương Bách Xuyên.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!