"Hiền đệ, ta đến rồi!"
Lục Nhĩ vẫn là Lục Nhĩ năm nào, vị đại ca coi hắn như huynh đệ.
Mỗi lần hắn đứng trước sống chết, hắn ta lại xuất hiện đúng khoảnh khắc mấu chốt.
Dương Bách Xuyên vừa xúc động vừa hưng phấn.
Từ ngày chia tay năm ấy, thấm thoắt đã mấy nghìn năm. Gặp lại, hắn phát hiện Lục Nhĩ đã mạnh hơn xưa rất nhiều.
Mạnh đến mức mở miệng là dám chửi thẳng ba vị Thiên Tôn. Dám ngông nghênh như vậy tức là giờ Lục Nhĩ đã có thực lực đối kháng cấp Thiên Tôn.
Nói cách khác, Lục Nhĩ cũng đã bước vào hàng Thiên Tôn.
Tất nhiên, điều khiến hắn vui là sự xuất hiện của Lục Nhĩ, chứ không phải vì tu vi Thiên Tôn của hắn ta.
Năm xua han con nho đại su huynh đi khắp Cửu Trọng Thiên tìm tung tích Lục Nhĩ, đáng tiếc bặt vô âm tín, không ngờ hôm nay hắn ta txuất hiện.
"Đại ca!"
Dương Bách Xuyên bước lên ôm chầm lấy Lục Nhĩ.
"Ha ha! Tiểu tử, tu vi của ta đã nghịch thiên lắm rồi, không ngờ ngươi còn biến thái hơn. Tốt, tốt lắm!" Lục Nhĩ cười sảng khoái.
“Đồ con khỉ ranh!"
Đúng lúc hai người đang chuyện trò, một lão trong ba Thiên Tôn nghiến răng nghiến lợi quát.
Dương Bách Xuyên khựng lại, khỏi phải nói, câu chửi đó nhằm vào Lục Nhĩ.
Nhìn phát biết ngay Lục Nhĩ và ba lão bất tử này có ân oán từ trước.
"Hê hê, ba lão bất tử, không ngờ ta còn sống mà chui ra chứ gì? Vừa hay, hôm nay giải quyết nốt ân oán giữa chúng ta luôn." Lục Nhĩ lạnh lùng nói.
"Không ngờ con khỉ quậy nhà ngươi còn sống mà thoát ra. Thế cũng tốt, hôm nay tiện thể xử luôn ngươi." Một lão Thiên Tôn gắn giọng quát.
"Đại ca, giữa huynh và bọn họ?" Dương Bách Xuyên hỏi.
"Năm đó sau khi ta và đệ chia tay ở Tiên Vực Hỗn Loạn, ta định lên Cửu Trọng Thiên. Ai ngờ gặp biến giữa đường, lại vô tình bước vào bí cảnh Tiên Ma ...
Ở đó, ta lạc sâu vào bí cảnh, đụng trúng ba lão bất tử này, giằng co với chúng suốt mấy nghìn năm. Cuối cùng bị cả ba bức vào một chỗ hiểm, may mà không chết, hôm nay ta đã ra được. Món nợ ấy, từ từ tính ... "
Lục Nhĩ tom tắt đầu đuôi cho Dương Bách Xuyên nghe.
Lúc này Dương Bách Xuyên mới hay, thì ra Lục Nhĩ tiến vào Bí Cảnh Tiên Ma. Bảo sao im bặt bấy lâu, lại còn kết oán với ba vị Thiên Tôn ở trong đó.
"Nói đủ chưa? Đủ rồi thì cùng xông lên đi."
Lúc này một vị Thiên Tôn quát.
Dương Bách Xuyên và Lục Nhĩ nhìn nhau, nói: "Đại ca, ta sẽ tự cứu Nghé con và thú Vân Lôi, huynh hỗ trợ. Còn ba lão già kia, để ta đối phó."
Nghe hắn nói vậy, Lục Nhĩ giật mình.
Không ngờ Dương Bách Xuyên lại kiêu ngạo đến vậy, định một chọi ba?
Phải hiểu rằng đó là ba vị Thiên Tôn, những lão quái đã đạt đến thông ngộ cửu trọng thiên, thuộc hàng đỉnh cao của Tiên giới.
Dương Bách Xuyên dám nói vậy, là có thực lực thật sự, hay chỉ là nói cho oai?
Ban đầu Lục Nhĩ chưa để ý biến hóa trên người Dương Bách Xuyên, nhưng nghe hắn nói thế, hắn ta không nhịn được quan sát, chỉ vậy thôi cũng đủ khiến hắn ta chấn động.
Nhờ cơ duyên trong bí cảnh Tiên Ma mà huyết mạch của hắn ta tiến hóa mấy lần, nên mới dám tự tin đối đầu với ba vị Thiên Tôn. Thế mà lại nhìn không thấy tu vi của Dương Bách Xuyên.
Dẫu vậy, có một điều Lục Nhĩ cảm nhận rất rõ, trên người Dương Bách Xuyên tỏa ra mười đại thuộc tính của thiên địa, như thể đã dung hợp sức mạnh giữa trời đất vào người.
Trong tam giới, hắn ta chưa từng nghe ai có đủ mười loại lực lượng ấy.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!