"Vào thôi." Dương Bách Xuyên dẫn đầu tiến vào cửa, thoắt cái biến mất.
"Chủ nhân, đợi lão nô với ... " Tử Kim công công đuổi theo.
Thấy vậy, ba huynh đệ Tạ gia đi phía sau nhíu mày lại, Tạ lão tam không nhịn được lầm bầm: "Đồ nịnh bợ~"
Huyết Ưng và Miêu Ưng đồng loạt gật gù: "Chứ còn gì nữa.”
Sự nịnh nọt ra mặt của Tử Kim công công khiến đám đại yêu khác chịu không nổi, nhưng cũng chỉ dám chửi sau lưng, chẳng ai dám mắng thẳng mặt lão thái giám này, bởi tu vi lão ta quá mạnh.
Dù sao thì, trừ Tiểu Phượng Hoàng với Chồn nhỏ, Cá Chạch ra, các đại yêu khác đều ghét lão thái giám Tử Kim đến tận xương tủy.
Ngươi có cần sốt sắng lập công thế không?
Bọn ta cũng muốn lập công trước mặt chủ nhân mà ...
Một đoàn đại yêu vừa lầm bầm vừa nối nhau bước vào cánh cửa.
Sau khi vào cổng dịch chuyển, Dương Bách Xuyên hơi choáng váng một chút, giây sau cơn choáng tan biến, hắn mở mắt ra, phát hiện mình đang đứng trong một sơn động.
Trước mắt hắn là một hạt châu lớn màu lam biếc đang lơ lửng, tỏa ra năng lượng thuộc tính Thủy đậm đặc.
Chắc hẳn đây là suối nguồn của Tiểu Long Cung.
Sơn động không lớn lắm, cao hơn mười mét, rộng chừng hai trăm mét vuông.
Bệ đá gần như trong suốt, bốn bề khắc phù văn, không có bất kỳ lối ra nào khác, chỉ có cổng dịch chuyển sau lưng nơi Dương Bách Xuyên bước vào.
Không đúng?
Hạt châu mau lam kia không phai suoi nguon.
Dương Bách Xuyên quan sát một lúc, mới nhận ra mình nghĩ sai.
Hạt châu này là trứng mãng xà.
Còn suối nguồn, Dương Bách Xuyên phát hiện suối nguồn là con mắt phù văn lơ lửng ngay phía trên quả trứng.
Bởi vì hắn phát hiện trên trần của cái động thiên nhiên gần như trong suốt này, có một con mắt do tổng chín đường phù văn tạo thành, hợp thành chín dòng nước xoay tròn chảy xuống.
Cho nên phía trên mới là nơi suối nguồn tọa lạc. Suối nguồn chính là một nguồn nước, đồng thời đó cũng là nơi thông tới biển Đại Hoang như lão rùa nói.
Nơi này toàn là nước, nhưng nước ở đây tràn ngập năng lượng thuộc tính Thủy đậm đặc. Nhìn qua thì chẳng thấy gì đặc biệt, song cảm nhận kỹ sẽ thấy chín dòng nước từ suối nguồn khuếch tán ra bốn phương tám hướng của không gian.
Mỗi một đường phù văn trên vách đều là một suối nguồn nhỏ, chắc hẳn chính những suối nguồn nhỏ này cung cấp nguồn nước cho vùng đầm lầy phía Nam của Dị Vực giới.
Còn hạt châu màu lam lơ lửng kia, nhìn kỹ sẽ thấy đó là một quả trứng phủ từng mảng vảy nhỏ. Dương Bách Xuyên cảm nhận được bên trong ẩn chứa một sức sống cực kỳ mãnh liệt.
Chắc chắn đó là trứng mãng xà viễn cổ mà lão rùa nói.
"Chủ nhân, trong hạt châu kia chứa đựng một sinh mệnh cực kỳ cường đại."
Lúc này Tử Kim công công ghé lại nói.
"Đó là một quả trứng mãng xà viễn cổ ... "
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!