“Thật sao? Cậu không lừa tôi chứ?” Lưu Tích Kỳ nhìn chằm chằm Dương Bách Xuyên, hỏi.
“Ha ha, vậy tôi nói dối đấy, ha ha ha~”
Dương Bách Xuyên bị dáng vẻ ngốc đột xuất của Lưu Tích Kỳ chọc cười.
Lúc này cuối cùng Lưu Tích Kỳ cũng thở phào, anh ta nhìn ra Dương Bách Xuyên cố tình trêu chọc anh. Sau khi phản ứng lại, nhào vào người Dương Bách Xuyên, đấm đá một lúc.
“Cút, cậu lấy tôi làm trò hề, tôi đánh chết cậu~”
“A ~ tổng giám đốc Lưu bớt giận, Lưu Thiết Đản cậu đánh thật à~”
“Đánh cậu không thương lượng gì hết~”
“Dừng lại, không dừng lại tôi sẽ không giúp cậu, em gái tôi sẽ không kết hôn với cậu.”
“À ~ nhóc Xuyên, chúng ta là anh em mà, sao tôi có thể đánh cậu chứ, vừa rồi chọc cậu thôi.”
“Còn kém nhiều lắm, nói đi cũng phải nói lại, chỉ cần cậu có bản lĩnh theo đuổi San San, tôi không phản đối, đi rót cho tôi một tách trà ~”
“Cậu còn hất mặt lên vậy à, tự mình đi đi.”
“Không đi đừng hối hận đấy nhé~”
“Ừ ừ ừ, cậu là ông lớn, tôi đi.”
…
Sau khi hai người đùa giỡn một lúc, Lưu Tích Kỳ nghiêm túc nói: “Chiều tôi sẽ đi, chiều nay cậu ở lại công ty đi.”
“Tôi cũng có hiểu gì đâu, cậu để tôi ở lại công ty vô dụng.” Dương Bách Xuyên buồn bực nói.
“Công ty hoạt động bình thường, cậu chỉ cần tọa trấn, đừng xảy ra chuyện lớn là được, tôi sẽ quay về nhanh thôi.”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!