"Cuối cùng Tiểu Phượng Hoàng cũng trở về rồi, ha ha, nhìn đám súc sinh lông vũ này kìa, con nào con nấy đều sợ hãi run rẩy~" Chuột Vương đi tới, cười lớn nói. Lúc còn ở hạ giới, lão ta và Tiểu Phượng Hoàng đều là bạn cũ, bây giờ Tiểu Phượng Hoàng xuất hiện, lão ta cũng vui theo.
"Chít chít~ Phượng Hoàng đẹp quá, hi hi~" Chồn Nhỏ đang ở trong lòng Dương Bách Xuyên cũng nói theo.
Dương Bách Xuyên cũng nhìn Tiểu Phượng Hoàng trên bầu trời, miệng cười toe toét. Thực ra trong lòng hắn vui hơn ai hết, bởi vì Tiểu Phượng Hoàng đã trưởng thành như vậy mà vẫn gọi hắn là ca ca như trước.
Hắn từng lo lắng rằng sau khi phi thăng Tiên Giới, mọi mối quan hệ sẽ bị cắt đứt, nhưng bây giờ xem ra là hắn đã lo thừa rồi.
Chuột Vương như vậy, Tiểu Phượng Hoàng cũng vậy.
Nhìn một đám Ung tộc cấp Thông Ngộ run rẩy trên mặt đất, dưới con mắt Càn Khôn, Dương Bách Xuyên thấy được luồng khí ngũ sắc tỏa ra từ người Tiểu Phượng Hoàng bao trùm lên đám phi cầm, hắn biết đó chắc chắn là uy áp khí tức của Phượng Hoàng.
Chưa nói đến việc Tiểu Phượng Hoàng vốn là vua của thần cầm, bây giờ xem ra tu vi của nàng cũng không hề yếu, ít nhất là hắn không thể nhìn thấu được Tiểu Phượng Hoàng hôm nay.
Phượng Hoàng vừa xuất hiện, mọi khó khăn đều được giải quyết.
Một lúc sau, vầng hào quang của Tiểu Phượng Hoàng tan đi, nàng bay xuống từ trên trời, lại hóa thành hình người, đến bên cạnh Dương Bách Xuyên.
Lúc này, Huyết Ưng, Miêu Ưng, Vẹt, Đại Bàng, tám vị Phi Ưng Thánh Vệ đang quỳ trên mặt đất cũng đều hóa thành hình người.
Nhưng từng người đều quỳ gối trên mặt đất, cui đầu không dám ngang lên.
"Ca, có thể tha mạng cho bọn họ được không? Dù sao muoi cũng đã nhận được lợi ích từ núi Phi Ưng, coi như trả lại một phần nhân quả cho bọn họ?"
Tiểu Phượng Hoàng đến bên cạnh Dương Bách Xuyên, chỉ vào Huyết Ưng và các yêu quái khác đang quỳ trên mặt đất và nói.
Nghe Tiểu Phượng Hoàng nói vậy, Dương Bách Xuyên cười nói: "Theo lý mà nói, giết bọn họ cũng không quá đáng, nhưng nếu muội đã nói tha cho bọn họ thì cứ tha cho bọn họ đi, nhưng cũng phải xem biểu hiện của bọn họ thế nào đã.”
Dương Bách Xuyên đã chịu thiệt, tội chết có thể tha nhưng tội sống khó tha, sao có thể dễ dàng tha cho bọn họ.
“Chỉ cần tha mạng cho bọn họ, mọi việc tùy ca ca quyết định." Tiểu Phượng Hoàng nói một cách dứt khoát.
"Được, vậy thì hỏi xem bọn họ có nguyện ý làm việc cho Vân Môn của chúng ta không?" Dương Bách Xuyên chuyển hướng câu chuyện, nói xong lại cảm thấy mình nói quá thẳng thắn, vội vàng bổ sung và than vãn: "San Hồng à, muội không biết đâu, Vân Môn của chúng ta đã được thành lập ở Tiên Giới, nhưng lại không có cao thủ. Ta bị người ta bắt nạt thảm hại nên cần cao thủ cấp Thông Ngộ làm việc cho."
"Có người bắt nạt ca ca, San Hồng sẽ giúp ca ca báo thù." Tiểu Phượng Hoàng nói với ánh mắt sắc bén lướt qua, sau đó gật đầu: "Mấy người bọn họ chắc chắn là nguyện ý~"
Nói xong, ánh mắt Tiểu Phượng nhìn vào Huyết Ưng và mấy đại yêu khác, trầm ngâm nói: “Lời ca ca ta nói, các ngươi nghe rõ chưa? Các ngươi có nguyện ý làm việc cho Vân Môn không?"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!