"Một lũ phế vật ~"
Đại Tôn Vương trầm giọng chửi bới.
Đám yêu quái xung quanh khẽ run rẩy.
Ba Đại Tôn Vương mà đám yêu quá vừa nhắc tới chính là lão đại, lão nhị và lão tứ trong số tám đại yêu dưới trướng Phi Ưng Vương.
Lão tam chính là Đại Bàng, lão thất và lão bát là Ưng Mỏ Sắt và Vương Quan Điêu, nhưng đều đã bị Dương Bách Xuyên tiêu diệt.
Ba đại yêu này thì đang bế quan tu luyện, vừa rồi bị Đại Bàng triệu hồi xuất quan.
Còn lão lục va lao ngu thì ra ngoai du lịch, không co mat ở đạo trang Phi Ung Vương.
Phi Ung Vương là loài chim, tám đại yêu dưới trướng hắn ta cũng đều là loài chim.
Trong ba người vâ xuất quan, bản thể của lão đại là một con Huyết Ưng Song Đồng, lão nhị là Miêu Ung dị chủng, còn lão tứ là nữ tử mặc bạch y thì là một con Vet
Trong ba đại yêu, lão đại Huyết Ưng Song Đồng có tu vi Thông Ngộ tam trọng thiên đỉnh phong, lão nhị Miêu Ưng vừa đột phá tam trọng thiên, còn lão tứ Vẹt thì là cảnh giới nhị trọng thiên đỉnh phong.
Hiện tại, ba người này coi như là tồn tại có tu vi cao nhất trong toàn bộ đạo tràng Phi Ưng Vương.
"Xoẹt xoẹt xoẹt ... "
Trong tràng yêu khí bộc phát, tám luồng sáng hiện lên, tám Phi Ung Thánh Vệ cấp Thông Ngộ nhất trọng thiên cũng đã xuất hiện.
"Tham kiến Tam Tôn ~"
Tám Phi Ưng Thánh Vệ nhận được lời triệu tập của Đại Bàng trước đó đã xuất động toàn bộ, bái kiến ba đại yêu.
“Một lũ phế vật, để kẻ địch đánh vào hang ổ, tiêu diệt bốn Đại Thánh Vệ mà bây giờ mới xuất hiện ~" Lão đại lạnh lùng nhìn tám Phi Ưng Thánh Vệ, tức giận mắng chửi.
"Đại Tôn tha mạng~"
Tám Phi Ung Thánh Vệ đối mặt với Huyết Ưng Song Đồng cũng run lẩy bẩy.
“Lão đại, bây giờ mắng chửi bọn chúng cũng vô nghĩa, lão tam bị người ta đánh tàn phế rồi bắt vào cấm địa, vấn đề của chúng ta bây giờ là có nên vào cấm địa để bắt tiểu tử đó về trị tội không." Lão nhị Miêu Ưng lên tiếng.
“Cấm địa à, làm sao vào được? Ngoại trừ các đời Phi Ưng Vương, kẻ tự tiện xông vào sẽ chết, tiểu tử kia bắt lão tam vào đó rồi, lẽ nào chúng ta cũng xông vào?" Lão đại Huyết Ưng lên tiếng với giọng điệu bất lực.