Tất cả mọi người đều có chứng lo âu, chẳng qua phải xem phải đối mặt với chuyện gì mà thôi.
Ngay cả tiên nhân cũng không ngoại lệ.
Hay nói đúng hơn, đối mặt với chuyện chưa từng gặp thì cảm xúc lo lắng sẽ xuất hiện.
Ví như Dương Bách Xuyên của hôm nay.
Bởi vì đây là đại điển hoàng tráng nhất kể từ khi hắn tu luyện đến nay.
Mấy tháng nay đã có rất nhiều người đến từ các tông môn nhỏ đến, theo lời của nhị sư huynh thì hơi nằm ngoài dự kiến. Vốn dĩ hắn không mời một vài tông môn nhỏ, nhưng không ngờ họ lại đến.
Ba ngày cuối, các tông môn lớn lần lượt xuất hiện, từ sáng sớm, Dương Bách Xuyên đã bị đại sư huynh và nhị sư huynh kéo đi tiếp đón. Thứ nhất là quen mặt hắn là chưởng môn của Vân Môn, cần phải làm quen với các môn chủ đó. Thứ hai, bọn họ cũng cần gặp mặt hắn, nếu không nhỡ lại xảy ra chuyện dở khóc dở cười.
Hôm nay đen đều la mon chủ mot tong, hoac la truong gia đứng đầu gia tộc có truyền thừa lâu đời, hoặc vực chủ một vực, vậy nên hắn không thể không đích thân tiếp đãi.
Tất nhiên, áp trục cuối cùng vẫn là người của năm thế lực lớn.
Ngoai ba thế lực Thiên Ton, Vẫn Tinh Điện và Dao Trì không được mời ra thì năm nhà được mời đến hôm nay đều là thế lực đỉnh cap ở Tiên giới.
Bất Lão Sơn, Tiêu Dao Cung, Thiên Địa Môn, Phi Tiên Điện, Qủy Quật, năm thế lực siêu cấp, được đích thân Tinh Thần Tử mời đến.
Chỉ cần người của năm thế lực lớn này đến thì đại điển của Vân Môn coi như đã thành công.
Bởi vì năm thế lực siêu cấp này đại diện cho vô số thế lực nhỏ vừa, vậy nên mới có vài tiên môn xuất hiện dù không mời.
Hiện tại có khoảng hơn vạn thế lực lớn nhỏ đã đến.
Sắc mặt Dương Bách Xuyên cứng đờ, vừa cười vừa hỏi nhị sư huynh: "Nhị sư huynh, huynh nói xem người của năm thế lực có đến hay không?"
"Nếu đầu không bị cửa kẹp thì chắc chắn sẽ đến." Tinh Thần Tử nhỏ giọng đáp lại.
"Tự tin như vậy cơ à?" Dương Bách Xuyên cười nói.
“Tên tuổi của sư phụ không phải để trang trí, cái tên này đại diện cho một thời đại, cho dù sư phụ đã lên Đăng Thiên Lộ nhưng những thế lực có tiếng ở Tiên giới cũng không dám khinh thường.
Quan trọng hơn trong hành trình lên Đăng Thiên Lộ mấy ngàn năm trước, gông cùm của Thiên Đạo bị phá vỡ, đây là công lao của sư phụ, chúng sinh Tiên giới đều phải nhớ kỹ ơn tình này. Những người khác có thể không rõ nhưng các thế lực lớn đó đều biết rõ, vì vậy bọn họ sẽ đến." Tinh Thần Tử tự tin nói.
Dương Bách Xuyên gật đầu, tỏ ý tán đồng: "Nhị sư huynh, huynh đoán xem hôm nay có kẻ nào đến quấy phá không?”
"Tiểu sư đệ, đệ không thể nói mấy lời may mắn chút sao? Bây giờ đệ đã là môn chủ một tông, mấy ngày nữa sẽ diễn ra đại điển Vân Môn, sao đệ lại nói mấy lời không may đó chứ?" Tinh Thần Tử trợn trắng mắt.
"Khụ khụ, đệ nhỡ lời." Dương Bách Xuyên cười gượng, thật ra đây là biểu hiện cho sự lo lắng của hắn.
Tinh Thần Tử: “Hôm nay là đại điển Vân Môn, chỉ cần là người có đầu óc thì sẽ nể mặt, nếu có người dám đến quấy phá thì sau này sẽ trở thành kẻ địch của Vân Môn.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, đã là kẻ thù thì cũng không phải kiêng dè gì, ví dụ như Vẫn Tinh Điện và ba thế lực Thiên Tôn. Đám khốn đó là các thế lực đứng đầu Tiên giới, gây chuyện không chút kiêng dè, cũng không biết hôm nay có đến gây chuyện không nữa.
Nếu hôm nay bọn họ dám đến quấy phá, làm mất mặt mũi Vân Môn, vậy thì đánh bằng chết cho ta ... Nhưng ta cảm thấy đệ lo hơi thừa, dù là Vẫn Tinh Điện hay ba thế lực Thiên Tôn, trong hai lần đánh trước đều chưa chiếm được chỗ tốt gì, chúng ta cũng không mời bọn họ, theo lý thuyết thì họ sẽ không đến."