Vân Trường Sinh nói hết sức nghiêm túc.
Dương Bách Xuyên gật đầu: "Sư huynh yên tâm, đệ sẽ nỗ lực, cũng sẽ nghĩ cách khiến Vân Môn lớn mạnh. Đã không thể tránh, vậy tiếp tục chiến đấu. Thế lực của Tam Đại Thiên Tôn? Hừ, bọn họ đã không còn Thiên Tôn, nếu còn dám ngang ngược, vậy thì hủy diệt là xong."
Lời của Dương Bách Xuyên tràn đầy sát khí.
"Sư đệ không được khinh địch! Mặc dù tam đại thế lực không còn Thiên Tôn, nhưng nội tình sâu không lường được, nhất định không phải hạng tầm thường. Mỗi thế lực ắt có không ít cường giả Thông Ngộ. Chỉ riêng thế lực Vu Tôn, ngoài Vu Hoàng ra thì chắc chắn sẽ còn những Thông Ngộ khác. Vu Hoàng đã là Thông Ngộ ngũ trọng thiên, thì những kẻ mới đột phá nhất trọng, nhị trọng sẽ không thiếu." Vân Trường Sinh nói.
Nghe vậy, Dương Bách Xuyên giật mình tỉnh ngộ. Đúng vậy, Vu Hoàng chỉ là kẻ dám lộ diện, ai biết được thế lực Vu Tôn còn giấu bao nhiêu Thông Ngộ?
Còn Vân Môn của hắn thì sao?
Có cây liễu già, nhưng nàng chỉ có thể trấn thủ tại tông môn, không thể rời đi.
Nếu Vân Môn muốn phát triển thì phải để đệ tử ra ngoài rèn luyện, Tiên Giới bao la với vô số cơ duyên, cứ khư khư trong môn phái thì không được.
Vân Môn chỉ có duy nhất một Thông Ngộ là Đại sư huynh, nhưng hắn mới chỉ Nhất Trọng Thiên. Nếu sau này đệ tử Vân Môn bị bắt nạt ở bên ngoài, cần cường giả ra mặt, với mấy chục vạn đệ tử, một mình Đại sư huynh sao có thể lo hết được?
Cần cường giả!
Nhưng Thông Ngộ đâu dễ đạt tới?
Nghĩ đi nghĩ lại, Dương Bách Xuyên nhận ra bản thân phải nỗ lực hơn nữa, phải nâng cao thực lực toàn diện Vân Môn.
Hắn cần đủ cường giả để trấn thủ Vân Môn, dù không ra tay thì vẫn có thể uy hiếp, khiến những Thông Ngộ của thế lực Tam Đại Thiên Tôn muốn đối phó với đệ tử Vân Môn thì cũng phải cân nhắc.
Nếu những cường giả kia không dám tùy tiện ra tay với đệ tử Vân Môn, hắn sẽ có đủ thời gian và không gian phát triển. Khi đó, hắn tin những lão tiên tôn và thiên tài của Vân Môn sẽ có người đột phá Thông Ngộ.
Không được, sau lễ thành lập Vân Môn phải đến Tiểu Hồng Hoang một chuyến, nhất định phải tìm Hắc Liên về.
Suy nghĩ thông suốt, Dương Bách Xuyên hỏi Vân Trường Sinh: “Đại sư huynh, sau đại điển huynh có thể đến Cửu Trọng Thiên một chuyến không? Xem hai sư nương và sư phụ đã xuất quan chưa? Nếu xuất quan thì có thể mời hai vị về Vân Môn tọa trấn được không?"
Hắn cũng nghĩ đến hai vị sư nương Nữ Võ Thần và Công Chúa. Nếu Thiên Cơ sư nương đã là cường giả Cửu Trọng Thiên, vậy chắc chắn hai vị kia cũng sẽ không yếu.
“Yên tâm, ta cũng đã nghĩ tới chuyện này. Vân Môn mới thành lập, căn cơ chưa vững, ta sẽ mời hai sư nương xuất quan, chắc chắn bọn họ sẽ không đành lòng khoanh tay đứng nhìn." Vân Trường Sinh tự tin đáp.
Dương Bách Xuyên gật đầu: “Thật ra đệ còn có một bằng hữu, cũng là cường giả sắp đột phá Thông Ngộ Cửu Trọng Thiên. Nàng ấy từng hứa nếu Vân Môn gặp nạn sẽ ra tay tương trợ. Tiếc là nàng sắp đột phá, sau khi thành công sẽ lên Đăng Thiên Lộ.”
“Ồ? Là cường giả nào vậy? Nếu thật như thế thì cũng tốt. Thật ra chúng ta chỉ cần thời gian. Một nghìn năm là đủ, ta có thể đảm bảo trong số lão tiên tôn của Vân Môn sẽ có một nửa đột phá Thông Ngộ. Khi đó, dù trực tiếp đối đầu với thế lực Tam Đại Thiên Tôn cũng không sợ." Vân Trường Sinh đầy tự tin.
Dương Bách Xuyên kể chuyện Lam Tâm cho Vân Trường Sinh nghe, sau đó hỏi: “Đại sư huynh, vừa rồi huynh rất tự tin một ngàn năm sau, Vân Môn sẽ có mấy chục Thông Ngộ, chẳng lẽ có biện pháp gì?"
Thông Ngộ, đó là một loại cảnh giới tu luyện, ai dám khẳng định có thể dùng cách thức để đạt được?
Nếu thật sự như vậy, đó chính là nghịch thiên, đại sát khí.
Vậy thì khi đó, thế lực Tam Đại Thiên Tôn chỉ là đồ bỏ, nhất định phải tiêu diệt bọn họ.
Lúc hỏi, ánh mắt Dương Bách Xuyên nóng rực. Xem ra Đại sư huynh đang giấu một bí mật rất lớn.
Quả nhiên, Vân Trường Sinh bỗng cười lớn, gật đầu nói: "Thật ra, lúc đầu ta cũng không chắc chắn, nhưng khoảng thời gian đệ đi Tiu Hồng Hoang vừa qua, cuối cùng cũng có chút manh mối."
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!