Dương Bách Xuyên tức giận chất vấn Tuyết Miêu, Tuyết Miêu bị mắng không dám ngẩng đầu nhìn hắn.
"Chủ nhân, ta biết sai rồi." Tuyết Miêu lí nhí nói.
"Nơi này không có chủ nhân, chỉ có môn chủ Vân Môn, ta chỉ nói một lần, ngươi là một trong những hộ pháp của Vân Môn, cũng là điện chủ điện Ám Dạ, một trong chín đại điện trung tâm của Vân Môn. Ngươi có trách nhiệm bảo vệ Vân Môn, giữ gìn ích lợi của Vân Môn, bây giờ ngươi đang làm cái gì?" Dương Bách Xuyên tức giận gầm lên.
Điều khiến hắn tức gian nhất là quan niệm của Tuyết Miêu, cũng nương cơ hội này nói cho mọi người, Vân Môn là một, mỗi một người Vân Môn dù là người hay yêu thì đều là đệ tử Vân Môn, đều có nghĩa vụ bảo vệ ích lợi Vân Môn.
Cũng nói cho mọi người, môn chủ Vân Môn không ở thì các điện chủ sẽ là người có quyền cao nhất, các ngươi có trách nhiệm đưa ra quyết định. Hắn cũng nói cho mọi người, hắn không phải là một kẻ độc tài, một tông môn muốn phát triển cần phải có sự đoàn kết của mọi người, chứ không phải chỉ do một người.
Với tư tưởng này của Tuyết Miêu, nếu hắn không đến thì chuyện này sẽ tiếp tục tiếp diễn, may mà Lôi Võ Kiệt chỉ bôi đen Vân Môn, chứ nếu làm ra chuyện khác thì sao?
Chả nhẽ Tuyết Miêu nhà ngươi chỉ biết mình ta, những người khác thì mặc kệ, khăng khăng chờ ta trở về mới báo cáo?
Nếu chuyện này liên quan đến căn cơ của Vân Môn, chẳng phải Vân Môn sẽ tiêu đời?
Từng câu chất vấn xuất hiện, Tuyết Miêu không dám nói gì.
Dương Bách Xuyên muốn thay đổi tư duy của Tuyết Miêu, cũng cho mọi người biết, chuyện liên quan đến đại sự của Vân Môn, lúc ta không ở thì chín điện chủ các ngươi chính là người có quyền quyết định cao nhất.
“Gọi Lôi Hâm và Lôi Võ Kiệt kia đến tổng điện, xong việc ngươi xuống đại điện Hình Phạt chịu phạt đi, có ý kiến gì không?" Quát xong, Dương Bách Xuyên hỏi Tuyết Miêu.
“Không ý kiến, Tuyết Miêu cam nguyện chịu phạt." Tuyết Miêu chưa từng thấy Dương Bách Xuyên tức giận đến vậy, cho nên nàng ta rất sợ hãi.
Dương Bách Xuyên cũng mượn cơ hội này cảnh cáo Tuyết Miêu, bởi vì hắn cảm nhận được, từ sau khi Tuyết Miêu đến Độc Cô gia sáng tạo sát thủ và tình báo đã dần kiêu ngạo. Hắn đã cảm nhận được điều này từ lúc đi Dao Trì nhưng không có cơ hội cảnh cáo nàng ta.
Nhưng không cảnh cáo cũng không được, hắn biết rõ sự lợi hại của những sát thủ và mạng lưới tình báo trong đại điện Ám Dạ, nếu xuất hiện sai sót thì sẽ loạn.
Hắn muốn nói cho Tuyết Miêu đừng đắc ý, đừng ngớ ngẩn.
Sau đó Tuyết Miêu biến mất ở đại điện.
Dương Bách Xuyên nói với Tinh Thần Tử: "Nhị sư huynh, huynh đi qua đó xem, đừng xuất hiện sai sót."
"Được, ta đi."
Mấy người Tinh Thần Tử chưa từng thấy Dương Bách Xuyên tức giận nên có hơi mất tự nhiên, vội đi ra đại điện.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!