"Lâu rồi không gặp, Cửu Nhi tỷ tỷ."
Dương Bách Xuyên thở phào nhẹ nhõm khi thấy đàn ong mật bay đi, mỉm cười chào hỏi Ong Tiên, thấy tu vi của nàng ta đã là Đại Tiên Tôn thì hơi thổn thức.
Nhớ trước đay tu vi của bọn họ tương đương nhau, nhưng sau mấy ngàn năm thì Ong Tiên đã là Đại Tiên Tôn.
Ma hắn thì liều mạng tu luyện nhưng bay giờ tu vi mới chỉ là Tiên Đế đại viên mãn đỉnh phong, cách Tiên Tôn còn một bước nữa.
Đúng là tức chết mà.
Dưong Bach Xuyen cảm thán.
Nhưng nghĩ lại cũng bình thường, trước kia bản thân Ong Tiên và Lục Nhĩ Mi Hầu đều là Yêu Vương thời đại trước, người ta chỉ trùng tu tu vi mà thôi, khôi phục cảnh giới Tiên Vương rất nhanh. Hơn nữa qua nhiều năm như vậy, tu vi đạt đến Đại Tiên Tôn cũng không có gì quá lạ.
Ong Tiên bay xuống, đáp đất, hai người đều tỏ ra thổn thức sau mấy ngàn năm không gặp.
Dương Bách Xuyên thì cảm thán tu vi của Ong Tiên, Ong Tiên thì giật mình trước sự tiến bộ thần tốc của Dương Bách Xuyên.
Ở trong mắt Ong Tiên thì Dương Bách Xuyên đã là Tiên Đế đại viên mãn đỉnh phong, chỉ mấy ngàn năm thôi mà tiểu đệ đệ này đã đạt được tu vi như này rồi. Tính lên thì Dương Bách Xuyên mới tu luyện chưa được vạn năm.
Còn nàng ta thì sao?
Coi như niết bàn trùng tu một lần, cộng lại cũng khoảng mười mấy vạn năm mới lên đến Yêu Tôn đại viên mãn.
Ong Tiên đánh giá tương lai của Dương Bách Xuyên không thể đo lường được.
Nỗi lòng có hơi phức tạp.
Nhưng nghĩ lại những cơ duyên mà Dương Bách Xuyên gặp được trong lúc bọn họ đồng hành với nhau, Ong Tiên cũng bình tĩnh lại. Nói Dương Bách Xuyên là con cưng khí vận của đại đạo cũng không quá.
Suy nghĩ về đối phương trong lòng cả hai gần như nhau.
Ngay sau đó cả hai cùng bừng tỉnh, bốn mắt nhìn nhau, đều thấy được tâm tư giống nhau trong mắt đối phương.
Cả hai cùng bật cười.
“Ha ha, Xuyên đệ đệ."
"Ha ha, Cửu Nhi tỷ tỷ."