Nước Sinh Mệnh chưa bao giờ làm Dương Bách Xuyên thất vọng.
Sau khi cho Phi Hùng (gấu biết bay) uống một giọt nước Sinh Mệnh, con thú dị chủng này lập tức quy phục. Không quy phục cũng không được, Dương Bách Xuyên kích hoạt linh lực trong nước Sinh Mệnh, Phi Hùng lập tức trở nên sợ hãi.
“Phục chưa?"
Dương Bách Xuyên thản nhiên hỏi con gấu đang nằm bẹp dưới gốc cây.
"Phục chưa?" Côn Bằng thu nhỏ thành ba mét, nó ngồi xổm bên cạnh Dương Bách Xuyên, ra oai theo kiểu cáo mượn oai hùm.
“Phục ... phục rồi ~" Phi Hùng yếu ớt đáp.
"Phải gọi ta là gì?" Dương Bách Xuyên bật cười.
"Chủ nhân ~ Chủ nhân!" Phi Hùng vội vàng trả lời.
“Được rồi, đứng dậy đi, biết phép tắc là tốt." Dương Bách Xuyên rất hài lòng với thái độ của Phi Hùng lúc này.
Ngay sau đó, toàn thân Phi Hùng lóe lên ánh sáng đỏ, nó biến trở lại thành hình dáng mập mạp, tròn trịa như lúc đầu. Ngoại trừ đôi mắt láo liên lấm lét đã phá hỏng vẻ ngây thơ trên khuôn mặt thì nhìn nó vẫn như một đứa bé mười tuổi ngốc nghếch, đáng yêu.
Nhưng thực ra, đay là một lao yeu tinh đã tu luyện không biết bao nhiêu năm tháng.
"Có tên không?" Dương Bách Xuyên hỏi Phi Hùng.
"Thưa chủ nhân, không có." Phi Hùng lắc đầu.
"Vậy thì gọi là Nhóc Con đi ~"
Dương Bách Xuyên đặt tên tùy ý, đương nhiên, nói nghiêm túc thì hắn chỉ đang đặt biệt danh cho Phi Hùng mà thôi.
"Ta không muốn!" Phi Hùng không do dự lắc đầu.
"Quyết vậy đi, phản đối vô hiệu, từ giờ gọi ngươi là Nhóc Con." Dương Bách Xuyên rất bá đạo, không cho gấu yêu cơ hội thương lượng.
Lúc này, Cá Chạch ở bên bật cười: "Ngươi nên biết đủ đi, đại gia ta đường đường là Côn Bằng còn bị gọi là Cá Chạch, gọi ngươi là Nhóc Con nghe còn hay hơn nhiều, haha ~"
Cá Chạch vốn luôn canh cánh vì cái tên của mình, nhưng sau khi nghe Dương Bách Xuyên đặt tên cho Phi Hùng, trong lòng nó cũng thấy cân bằng hơn.
Thật là sung sướng!
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!