Dương Bách Xuyên có linh cảm xấu. Giọng điệu của lão yêu bà này quá bình tĩnh, chắc chắn không phải là điềm lành.
Quả nhiên, bình Càn Khôn vốn đang nuốt chửng lực lượng trong cơ thể bà ta, đột nhiên Liên Hoa tiên mẫu lẩm bẩm hai chữ: "Đóng băng ~”
Ngay sau đó, lão yêu bà này đã tự đóng băng cánh tay của mình.
Vậy là sức mạnh cắn nuốt của bình Càn Khôn lập tức dừng lại.
Dù sao thì thực lực của lão yêu phụ này cũng quá biến thái, hơn nữa còn là kiểu già đời thành tinh, thậm chí nghĩ ra cách tự đóng băng cánh tay để chặn đứng năng lượng, khiến bình Càn Khôn không thể tiếp tục cắn nuốt. Cách này nghe tưởng chừng nhưng vô lý, nhưng lại rất hiệu quả.
Bình Càn Khôn chỉ có thể cắn hút năng lượng, khi không còn năng lượng để hút thì nó sẽ tự dừng lại. Quan trọng hơn là Dương Bách Xuyên còn đang nắm cánh tay của Liên Hoa tiên mẫu, hắn bắt đầu bị lớp băng lan sang.
Sức mạnh đóng bang mà Liên Hoa tiên mẫu thi triển không tầm thường. Dương Bách Xuyên cảm nhận được chúng như đến từ năng lượng của đất trời, đôi khi lại giống lực lượng từ bên trong cơ thể bà ta, vô cùng quỷ dị.
Dương Bách Xuyên biết nếu không phá giải được thì hắn sẽ xong đời.
Linh tính mách bảo cái chết đang đến rất gần.
Trong khoảnh khắc nghìn cân treo sợi tóc, Dương Bách Xuyên gầm lên một tiếng, hắn huy động sức mạnh của thần điện Càn Khôn.
Hắn hiểu, trước mặt lão yêu bà này, mọi thần thông pháp thuật đều vô dụng. Bà ta có thể điều khiển lực lượng của đất trời để phá giải bất kỳ loại năng lượng nào.
Đây chính là điều khiến Dương Bách Xuyên cảm thấy vô cùng khiếp sợ. Dù không hiểu nguyên do, nhưng qua vài lần giao chiến, hắn phát hiện quả đúng là như vậy.
Thần thông của hắn không hề yếu, nhưng bất kể hắn sử dụng loại nào, lão yêu bà này đều có thể dễ dàng hóa giải, thậm chí chỉ bằng một cái vẫy tay, trong mắt bà ta mọi pháp thuật cũng chẳng là gì.
Ngay cả bình Càn Khôn vốn chưa từng thất bại cũng mất đi tác dụng. Không phải không thể thi triển, mà là vì nguồn năng lượng đã bị lão yêu bà này chặn lại.
Đương nhiên còn có một nguyên nhan lớn, Dương Bach Xuyen cho rang đo là khoảng cách tu vi khổng lồ giữa hắn và Liên Hoa tiên mẫu.
Hắn chỉ là một Tiên Đế trung kỳ, trong khi bà ta lại đứng ở đỉnh cao nhất của Tiên giới.
Dù không phải là Tiên Đế bình thường, hắn có những ưu thế mà những Tiên Đế khác không có.
Ví dụ như ngay từ đầu khi tiếp xuc với tu luyện, hắn đã theo thần đạo, thiên phú và căn cơ đều hoàn mỹ, mạnh hơn rất nhiều so với Tiên đế thông thường về mọi mặt.
Đây cũng là thứ giúp hắn đấu vượt cấp trong bất kỳ cuộc chiến nào.
Nhưng hiện tại, dù đã dùng hết bản lĩnh nhưng hắn vẫn bất lực.
Lão yêu bà này quá mạnh!
Khoảng cách tu vi và pháp lực của hai người cách xa vạn dặm.
Có thể nói là thiên trảm.
Ngay cả khi hắn dùng đến bình Càn Khôn, lá bài mạnh nhất cũng không có tác dụng.
Lúc nay ..
Không chỉ lực cắn nuốt của bình Can Khôn mất đi ưu thế mà cánh tay hắn còn bị lão bà kia đóng băng, trên tay xuất hiện một lớp sương lạnh bao phủ, hắn cảm nhận được một cỗ ớn lạnh không thể chống cự.
Loại lạnh leo này đang sợ hon gap nhiều lần so với khi Tuyết Miêu thi triển
Dương Bách Xuyên biết rõ, nếu không tìm cách thoát thân, chỉ nhanh thôi, hắn sẽ hóa thành một pho tượng băng.
Trước một cuộc khủng hoảng chưa từng có, hẳn không chần chừ, quyết định sử dụng lá bài cuối cùng.
Sức mạnh của thần điện Càn Khôn!
Nếu không dùng đến lực lượng này thì hắn sẽ đi đời nhà ma.
Nhưng neu ngay ca than đien Can Khon cung khong trị được Lien Hoa tiên mẫu, vậy thì hắn thật sự hết cách.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!