Cuối cùng ~
“Sư đệ!"
Sau khi phản ứng lại, Sa Tĩnh Thiên đau đớn gào lên.
“Giết!"
Ngay sau đó, Sa Tĩnh Thiên bùng phát pháp lực, gió mây biến đổi, đánh thẳng về phía Dương Bách Xuyên, xem như ông ta đã thấy rõ tiểu tử này chắc chắn sở hữu một loại thần thông ẩn thân cao cấp nào đó, ngay cả ông ta cũng không phát hiện ra nên mới giết được sư đệ mình chỉ trong một chiêu.
Ông ta phải báo thù cho sư đệ. Trong chớp mắt, ông ta đã nghĩ ra cách ứng phó với thuật ẩn thân của Dương Bách Xuyên, chính là tạo ra một trường khí phòng ngự bao quanh toàn thân, dù Dương Bách Xuyên có ẩn thân đi chăng nữa thì cũng không thể lại gần ông ta được.
“Âm ầm ầm ~"
Tiếng nổ trầm đục vang lên, pháp lực hùng hậu hóa thành một trường khí phòng ngự nhìn có thể thấy được bằng mắt thường, bao quanh ông ta trong phạm vi mười mét, chỉ trong chốc lát ông ta đã lao đến trước mặt Dương Bách Xuyên.
Mà Dương Bách Xuyên chỉ cười lạnh, còn lẩm bẩm: "Phản ứng cũng nhanh đấy, nhưng đáng tiếc là ta sử dụng thần thông Vạn Tượng, là thần thông từng giúp Vạn Tượng Tiên Yến Thành đối đầu với Tiên Đế đại viên mãn, đây không phải là thần thông ẩn thân tầm thường, e là ngươi sẽ phải thất vọng rồi."
Vừa dứt lời, bóng dáng Dương Bách Xuyên lại biến mất, một đòn của Sa Tĩnh Thiên đánh hụt, chỉ tạo ra một cái hố lớn trên mặt đất.
Ngay sau đó, Sa Tĩnh Thiên nghe thấy một tiếng hét thảm thiết phía sau.
"A ~"
“Ầm ~ Phụt ~"
Vừa quay đầu lại, ông ta lại thấy một sư đệ khác đã ngã xuống đất, lửa cháy khắp người, sinh cơ tiêu tan.
Ở phía bên kia, Diêu Đại Hoa hét lên thảm thiết rồi bị đánh bay ra ngoài, nằm sõng soài dưới đất, miệng phun máu tươi, nhưng vẫn chưa chết.
Liên tục hai lần xuất thủ, Dương Bách Xuyên giết chết một sư đệ của Sa Tĩnh Thiên, rồi ra tay với Diêu Đại Hoa, ban đầu hắn chỉ định đánh Diêu Đại Hoa đến tàn phế, nhưng vào phút cuối lại đánh vào trong cơ thể Diêu Đại Hoa một Sinh Tử Phù, dù sao người này cũng là người của Dao Trì, giết thì phiền phức, chi bằng dùng Sinh Tử Phù khống chế, sau này có thể còn có thể dùng để tìm mấy nữ nhân của mình trong Dao Trì.
Vì vậy hắn mới tạm tha mạng cho Diêu Đại Hoa.
"Tam sư đệ ~"
Ánh mắt Sa Tĩnh Thiên đỏ hoe, trong lòng tràn đầy sợ hãi, rõ ràng ông ta đã mở rộng cảm quan của một Tiên Tôn cường đại, vậy mà vẫn không cảm nhận được Dương Bách Xuyên đã vòng ra sau giết tam sư đệ và làm trọng thương Diêu Đại Hoa như thế nào.
Thuật ẩn thân này thực sự không thể tưởng tượng nổi.
Đột nhiên Sa Tĩnh Thiên vung tay đánh mạnh về phía không khí ở đẳng xa: "Ra đây ~ chết chết chết chết ~"
“Âm ầm ầm ... "
Phạm vi trong vòng trăm mét xung quanh nổ tung, Sa Tĩnh Thiên đã dồn hết toàn bộ pháp lực để đánh ra một chưởng, bụi đất xung quanh mù mịt.
Bởi vì ông ta hoàn toàn không nhìn thấy bóng dáng của Dương Bách Xuyên đâu, cũng không cảm nhận được khí tức của hắn, dù ông ta là Tiên Tôn có thần hồn mạnh mẽ cũng không cảm ứng nổi sự tồn tại của Dương Bách Xuyên, chỉ có thể tấn công bừa bãi.
Cũng vì tâm lý bị kích động, cộng thêm nỗi sợ hãi đối với Dương Bách Xuyên, những đòn công kích loạn xạ của ông ta đã khiến mấy hậu bối đệ tử đi theo bị vạ lây.
Từng người một hét lên tham thiết rồi bỏ mạng dưới đòn tấn công của Sa Tĩnh Thiên.
"Á ... Thanh nhi ... "
Khi tỉnh táo lại, Sa Tĩnh Thiên hét lên, lúc này mới phát hiện ông ta vừa giết chết mấy hậu bối đệ tử dưới trướng mình.
"Đến lượt ta phản kích rồi ~"
Tiếng nói Dương Bách Xuyên vang vọng khắp hiện trường, không thể xác định được vị trí.
Trong bụi đất mịt mù, Sa Tĩnh Thiên vẫn ở bên trong.
Ngay sau đó, một giọng nói mang theo sự hoảng sợ vang lên: "Sa Tiên Tôn, tên tiểu tử đó dùng thuật ẩn thân quá kỳ dị, chúng ta rút lui đi ~"
“Ai?"
Sa Tĩnh Thiên vô cùng chấn động, bèn quay đầu lại thì thấy Diêu Đại Hoa đang lảo đảo đi tới với khóe miệng đẫm máu, điều này khiến trong lòng Sa Tĩnh Thiên buông lỏng.
"Diêu quản sự ... " Sa Tĩnh Thiên thở phào nhẹ nhõm.
"Sa Tiên Tôn, ngài không sao chứ?" Diêu Đại Hoa đi tới bên cạnh Sa Tĩnh Thiên, tỏ vẻ quan tâm hỏi.
"Ta không sao ... Chỉ là đáng thương cho mấy đệ tử hậu bối và hai sư đệ của ta thôi." Sa Tĩnh Thiên nghiến răng nghiến lợi, vừa nói vừa hét to về phía xung quanh: "Dương Bách Xuyên tiểu nhân, có gan thì ra đây đánh một trận đàng hoàng, ra đây ... ra đây ... "
Sa Tĩnh Thiên giận dữ hét lên khắp bốn phía, mà không hề hay biết Diêu Đại Hoa đứng sau ông ta chưa đầy một mét lúc này đang cười một cách quỷ dị.
Ngay sau đó, Diêu Đại Hoa bất ngờ ra tay với Sa Tĩnh Thiên, khẽ nói: "U Minh Chỉ ~ Chết đi."
Sa Tĩnh Thiên hoàn toàn không phòng bị với Diêu Đại Hoa đang ở sau lưng, lúc này ông ta vẫn còn đang hô hào gọi Dương Bách Xuyên ra.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!