Loi noi của Duong Bach Xuyen khiến người nghe cảm thấy vô cung khiêu khích và xem thường đối thủ.
Một mình Dương Bách Xuyên đối mặt với bốn người có chút thực lực cùng xông lên, cộng thêm Diêu Đại Hoa nữa là ba Tiên Đế đại viên mãn và một Tiên Tôn, trong khi hắn chỉ là Tiên Đế trung kỳ.
Bất kỳ ai cũng sẽ cho rằng Dương Bách Xuyên đang tìm cái chết, hoặc có thể nói là hắn xem thường người khác quá mức.
Những người đứng xem xung quanh không nhịn được mà bật cười.
“Tiểu tử này bị dọa đến lú lẫn rồi sao?"
"Một Tiên Đế trung kỳ mà đòi đấu với ba Tiên Đế đại viên mãn và một Tiên Tôn? Tiểu tử này đúng là ngông cuồng quá."
“Cũng không biết hắn là ai, chắc là tu sĩ ẩn tu từ núi rừng đi ra, chưa từng thấy sự đời nên đầu óc có vấn đề."
"Đúng là tu luyện mãi trong núi nên đầu óc mơ hồ rồi."
"Trước đo ta từng nghe noi han là Mon chủ Van Mon của Tiên Vực Hỗn Loạn, tên là Dương Bách Xuyên gì đó."
"Ta từng nghe đen Tiên Vực Hỗn Loạn rồi, chứ Vân Môn thì chưa bao giờ nghe qua ... ”
"Ôi, trong một ngọn tiên sơn thôi cũng có hàng trăm ngàn tiên môn, huống hồ là cả tiên vực rong lon nhu Tiên Vực Hỗn Loạn sẽ có biết bao nhiêu tiên môn, chưa từng nghe qua cũng là chuyện thường thôi. Mặc kệ, xem nao nhiệt quan trọng hơn, haha ... "
Lời nói của Dương Bách Xuyên khiến từ trong đến ngoài đều chấn động, đủ loại bàn tán nổi lên, nhưng không ai coi trọng Dương Bách Xuyên.
Lúc này, Sa Tĩnh Thiên của Phi Tinh Môn không nhịn được tức giận quát lớn: “Tiểu tử, ban đầu ta chỉ định dạy dỗ ngươi một chút, nhưng bây giờ bản tôn đổi ý rồi, ngươi dám nhục mạ bản tôn như thế, ngươi nghĩ bản tôn không dám giết ngươi sao?"
Nói xong, ông ta lạnh lùng truyền lệnh: "Sư đệ, giết hắn đi!"
Lúc này, Sa Tĩnh Thiên đã thật sự nổi lên sát ý, lời nói sỉ nhục của Dương Bách Xuyên đã chạm đến lòng tự tôn của một Tiên Tôn, mà việc một Tiên Đế lại lăng nhục một Tiên Tôn là điều không thể tha thứ.
Tiên Tôn là cảnh giới tu luyện đỉnh phong của Tiên Giới, thân phận và địa vị vô cùng cao quý, chỉ cần là Tiên Tôn sơ cấp đi ra ngoài cũng đều được người ta kính nể
Nhìn chung, cường giả có cấp bậc Tiên Tôn ở Tiên Giới này cũng không nhiều.
Lời nói của Dương Bách Xuyên trong mắt bất kỳ ai cũng là sự khiêu khích và sỉ nhục đối với một vị Tiên Tôn, cho dù Sa Tĩnh Thiên có giết chết Dương Bách Xuyên ngay tại chỗ, cũng sẽ không ai nói gì cả.
Đó chính là quyền uy và đãi ngộ của cường giả, sau này mọi người chỉ nói một câu: "Giết hay lắm."
Mà sau khi Dương Bách Xuyên nghe Sa Tĩnh Thiên lên tiếng, hắn cũng cảm nhận được sát ý từ trên người Sa Tĩnh Thiên, khóe miệng hắn nhếch lên tỏ vẻ khinh thường, những kẻ ngu ngốc này dường như quên mất rằng ngay từ đầu là bọn họ gây sự với hắn trước, từng người đều là mắt mọc trên trán, hoàn toàn không xem hắn ra gì.
Đã vậy các ngươi đã khởi sát ý thì cũng tốt thôi, lão tử sẽ không thấy áy náy gì nữa.
Thực ra ban đầu hắn không định giết người, chỉ định dạy cho bọn họ một bài học hoac khắc Sinh Tử Phù lên người bọn họ, có thêm người làm việc cho mình cũng tốt.
Nhưng nếu bọn họ đã muốn lấy mạng hắn thì đừng trách hắn độc ác, kẻ địch của hắn - những kẻ xem thường kẻ yếu và lấy thân phận cường giả để ức hiếp người khác - không xứng làm người hầu của Dương Bách Xuyên hắn.
Nhân phẩm không tốt thì nói gì cũng vô ích.
"Chết đi ~"
Giây tiếp theo, một Tiên Đế trung niên bước tới, tung ra khí thế như núi đổ biển gầm áp về phía Dương Bách Xuyên.
Luc nay, nhom ngưoi Hồng Y đang đứng phia sau định lao lên hỗ trợ, nhưng hắn giơ tay ngăn lại, nói: "Tất cả lùi lại, đã nói là ta sẽ đấu với bọn họ thì cứ để ta ra tay."
Ba người Hồng Y, Cổ Kiếm, và Viên quản sự nghe vậy thì đứng yên tại chỗ.
Con Dưong Bach Xuyen thì bưoc len mot bưoc, nhin Tien De trung niên đang lao đến, chậm rãi nói: "Ta đã nói rồi, bốn người các ngươi cùng lên đi, đừng nói ta không cho các ngươi cơ hội."
"Ngưoi muon chet a, đoi pho voi nguoi chỉ can mot minh bản đe la đủ!" Tiên Đế trung niên giận dữ, nắm tay đấm thẳng vào mặt Dương Bách Xuyên.
Trong mắt ông ta, chỉ cần một quyền chính diện là có thể đánh bại Dương Bách Xuyên, để cho tiểu tử này biết sự chênh lệch giữa Tiên Đế trung kỳ và Tiên Đế đại viên mãn lớn đến mức nào, cho hắn biết thế nào là trời cao đất rộng.
Thế nhưng ngay giây sau, Dương Bách Xuyên đã biến mất ngay tại chỗ.
Biến mất không dấu vết.
Điều này khiến Tiên Đế trung niên run sợ, ông ta không cảm nhận được chút khí tức nào từ Dương Bách Xuyên, dù gì ông ta cũng là Tiên Đế đại viên mãn, thậm chí đến cả sư huynh là Tiên Tôn sơ kỳ mà ông ta cũng còn cảm nhận được khí tức, vậy mà lại không hề cảm nhận được một chút dao động khí tức nào từ một Tiên Đế trung kỳ như Dương Bách Xuyên.
Lúc này, Tiên Đế trung niên giật mình kinh hãi.
Ngay lúc ấy, bên tai ông ta vang lên một giọng nói lạnh như băng: "Nếu đã muốn làm chim đầu đàn thì ngươi chết trước đi!"
Tiên Đế trung niên nghe thấy giọng nói của Dương Bách Xuyên như vang lên ngay sát bên tai mình mà ông ta không hề phát hiện ra, khiến ông ta sợ đến nỗi dựng hết tóc gáy, lúc hoảng hốt phản kích thì đã quá muộn, ông ta chỉ cảm thấy đầu mình nặng trĩu, ý thức lập tức rơi vào bóng tối.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!