“Phù ... "
Dương Bách Xuyên thở ra một hơi trọc khí, lúc này hắn thực sự muốn tát chết cái tên Viên quản sự này.
“Mẹ nó, ngươi có chuyện gì thì nói một lần cho xong đi, lão tử suýt chút nữa bị đau tim rồi!" Dương Bách Xuyên gào lên giận dữ với Viên quản sự.
Viên quản sự co rúm cổ lại, cẩn thận hỏi: "Dương Môn chủ, xin mạo muội hỏi, mấy nữ nhân đến từ hạ giới kia có quan hệ gì với ngài vậy?"
Dương Bách Xuyên trừng mắt quát lớn: "Chuyện không nên hỏi thì đừng hỏi!"
"Vâng vâng vâng, tôi không hỏi nữa!" Viên quản sự rụt cổ lại, vội vàng nịnh
nọt.
Về phần Dương Bách Xuyên, trong lòng hắn cực kỳ khó chịu, lão tiểu tử này đúng là chọc vào chỗ đau của hắn, suýt nữa thì bộc phát, lại còn hỏi mấy câu mất mặt như vậy, hắn thật sự không muốn nhắc tới.
Dương Bách Xuyên nheo mắt lại, tiếp tục hỏi Viên quản sự: "Nói đi, Dao Trì của các ngươi rốt cuộc có tình hình thế nào? Tranh quyền đoạt lợi mà sao lại liên quan đến mấy nữ nhân kia? Nói rõ ràng chi tiết cho ta, Dao Trì có mấy vị trưởng lão, tu vi ra sao, thực lực tổng thể thế nào ... "
Dương Bach Xuyen liên tiếp đat ra may cau hỏi, trước tien han can nam rõ tình hình, nếu mấy nữ nhân của hắn có liên quan đến trưởng lão của Dao Trì thì tuyệt đối không phải chuyện nhỏ. Nếu không biết rõ ràng mà tùy tiện hành động thì không chỉ bản thân gặp nguy hiểm mà còn có thể liên lụy đến các nữ nhân.
Viên quản sự biết rõ không thể đắc tội với Dương Bách Xuyên, chuyện đã tới nước này cũng đành thành thật kể hết, tránh rước họa vào thân. Hơn nữa, trong lòng ông ta cũng chẳng tin Dương Bách Xuyên có thể gây ra sóng gió gì trong nội bộ trưởng lão Dao Trì.