Sau đó, không hề có chut dao động nao, bóng dang của Dương Bách Xuyên hiện ra.
Dương Bách Xuyên cười tà ác: "Viên quản sự, ta đã đủ thực lực để ông tôn trọng chưa?"
"A ... ực ... "
Viên quản sự bị Dương Bách Xuyên bóp cổ tới trợn tròn mắt, muốn nói cũng không nói được, gương mặt ông ta vừa sợ hãi vừa không thể nào tin nổi.
Ông ta là Tiên Đế đại viên mãn đỉnh phong, ngay cả Tiên Tôn muốn bóp cổ ông ta cũng khó, vậy mà Dương Bách Xuyên ra tay chỉ trong nháy mắt.
Nếu Dương Bách Xuyên cầm đao kiếm, muốn giết chết ông ta thì đầu đã lìa khỏi cổ từ lâu. Càng nghĩ, Viên quản sự càng sợ hãi.
Đây là thứ thần thông quỷ dị gì vậy?
Nếu là thuật ẩn thân, Viên quản sự cũng từng gặp, nhưng thuật ẩn thân vẫn có dao động, còn Dương Bách Xuyên thì hoàn toàn không để lộ.
Đương nhiên cũng loại trừ khả năng ông ta xem nhẹ kẻ địch, quỷ dị ở chỗ Viên quản sự không hề cảm nhận được bất kỳ sự dao động nào, cho dù ông ta có phòng bị từ đầu thì cũng khó lòng chống đỡ.
Viên quản sự vừa sợ vừa hối hận, ông ta muốn trả lời câu hỏi của Dương Bách Xuyên nhưng không nói nên lời, may mà ngay sau đó, cổ họng ông ta được buông lỏng, cuối cùng cũng có thể lên tiếng.
“Khụ khụ khụ !... Có có ~ Xin Dương môn chủ giơ cao đánh khẽ! Là Viên Trọng Sơn này có mắt không tròng, không nhận ra đại tiên! Xin ngài bỏ qua, ta sẽ dẫn ngài gặp trưởng lão Dao Trì!"
Viên quản sự lập tức ngoan ngoãn, ông ta có thể cảm nhận được rõ ràng, Dương Bách Xuyên không chỉ có thần thông quỷ dị, mà pháp lực cũng chắc chắn không phải là Tiên Đế trung kỳ, pháp lực và tu vi của hắn còn vô cùng thâm hậu.
Chưa cần nói tới những thứ khác, chỉ riêng thuật ẩn thân của hắn đã đủ để tung hoành ngang dọc.
Với người như thế này, tốt nhất là không nên đắc tội, hơn nữa Viên quản sự biết Dương Bách Xuyên không có ý định ra sát chiêu, nếu không thì ông ta đã chết được cả trăm lần rồi.
Nghĩ lại vừa rồi, ông ta quả thật nói năng khó nghe, dù là cường giả nào thì cũng sẽ không nhịn được, kẻ mạnh có thực lực đều sẽ ra tay, những kẻ không có thực lực không dám lỗ mãng ở Dao Trì.
Dương Bách Xuyên thấy ánh mắt sợ hãi của Viên quản sự, hắn cười lạnh rồi buông lỏng tay: "Không cần vội gặp trưởng lão các người. Bản đế có muốn gặp hay không còn phải xem tâm tình, ta hỏi ông một chuyện, nếu dám nói dối, ông cũng biết đấy, ta giết một Tiên Đế đại viên mãn như ông dễ như bóp chết một con kiến. Dao Trì dù lớn mạnh, nhưng bản đế muốn đi thì các người chưa chắc giữ được ta."
Lời này nửa thật nửa giả, nhưng với Viên quản sự vừa thoát chết, thì ông ta hoàn toàn tin tưởng, vội gật đầu: "Dương môn chủ cứ hỏi, nếu ta biết thì nhất định sẽ nói hết."
“Cổ Kiếm, cho ông ta xem ảnh." Dương Bách Xuyên quay sang nói với Cổ Kiếm đang trợn tròn mắt.
"A ... rõ, đại nhân." Cổ Kiếm hoàn hồn, hắn tiến lên dùng pháp lực ngưng tụ ra hình ảnh chân dung mấy người phụ nữ của Dương Bách Xuyên cho Viên quản sự xem, vừa rồi khi Duơng Bach Xuyen trực tiếp ra tay, trong lòng han vô cung lo lắng, ai mà ngờ thuật ẩn thân quỷ dị khiến hắn được mở rộng tầm mắt, một Tiên đế đại viên mãn bị Dương Bách Xuyên bóp lấy cổ, không hè có sức đánh trả, đến Tiên tôn cũng chỉ có vậy mà thôi.
Hình ảnh mấy người vợ của Dương Bách Xuyên hiện ra trước mặt Viên quản
sự.
“Nhìn kỹ xem, mấy người này có ở Dao Trì không?"
Khi hình ảnh hiện ra, vẻ mặt của Viên quản thay đổi. Ông ta nhận ra, hơn bốn trăm năm trước họ đã từng tới Dao Trì, hơn còn gây ra không ít chấn động. Bởi vì mấy người phụ nữ này đều có nhan sắc tuyệt thế, không phải loại dung nhan dùng pháp lực thay đổi dung mạo của Tiên giới. Vậy nên thu hút rất nhiều ánh nhìn của nam giới, nhưng bọn họ được một vị trưởng lão bảo vệ, người ta có thích cũng chỉ có thể ngắm nhìn, chỉ có điều, số phận của họ thì ..
Dương Bách Xuyên thấy sắc mặt kỳ lạ của Viên quản sự, hắn biết ông ta đã gặp họ.
Tim hắn đập mạnh, lạnh giọng hỏi: "Nói!"
Hơi thở của Dương Bách Xuyên khóa chặt lấy Viên quản sự, khiến toàn thân ông ta run lên, ông ta biết mình không thể giấu, nếu không nói thì sẽ chịu khổ, thấy Dương Bách Xuyên rất có thể sẽ đắc tội với vị trưởng lão đó, tình thế này rất khó xử, nhưng thấy ánh mắt căng thẳng của Dương Bách Xuyên, chắc chắn có liên quan với những người phụ nữ kia, hắn rất để ý đến họ, nếu ông ta không nói thì hắn sẽ lập tức xử lý.
Ngẫm nghĩ vẫn nên nói thì hơn, nếu Dương Bách Xuyên muốn tìm chết, muốn đắc tội với trưởng lão kia thì càng tốt, ông ta chỉ là một quản sự nhỏ bé, không ngăn được giao chiến, Dương Bách Xuyên chắc chắn không phải một môn chủ của tiên môn nhỏ, chưa biết chừng sau lưng hắn còn có người.
Hảo hán phải nhận ra tình thế bật lợi, nói vậy!
Viên quản sự gật đầu: "Mấy người phụ nữ này đúng là ở Dao Trì ... họ là đồ đệ của Nhị trưởng lão. Có một người tên Diệp Vô Tâm, chính là đồ đệ mà Nhị trưởng lão ở Tu Chân Giới. Cô ta dẫn mấy người kia tới Dao Trì ... nhưng ... "
Dương Bách Xuyên nghe tới đây thì lòng nhẹ nhõm. Thì ra Diệp Vô Tâm có sư môn ở đây, vậy cũng tốt. Điều này có nghĩa những người kia sau khi phi thăng lên tiên giới cũng sẽ không xa lạ, Diệp Vô Tâm liên hệ với sư môn, dẫn những người khác tới Dao Trì, đay đung là lựa chọn không tệ, ít nhất thì họ đều có thể an toàn.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!