Đúng như Cổ Kiếm đã nói, toàn bộ Tiên Vực Dao Trì quả thật rất rộng lớn, không hổ là tiên vực do một vị phong hào Tiên Tôn thống lĩnh, có vô số tiên sơn.
Dương Bách Xuyên để Cá Chạch bay chậm lại tiến vào Tiên Vực Dao Trì, dưới sự dẫn đường của Cổ Kiếm, bọn họ đi thẳng về phía tiên sơn nằm ở trung tâm của Tiên Vực Dao Trì - Tiên Sơn Dao Trì.
Nơi này còn được gọi là Thánh địa Dao Trì, Thế giới Dao Trì.
Trên đường bay vọt đi, bọn họ vượt qua rất nhiều tiên sơn, nửa ngày sau, một đại tiên sơn vĩ đại tỏa ra quầng sáng hiện ra trước mắt.
"Đại nhân, phía trước chính là Thế giới Dao Trì ~" Cổ Kiếm nói.
“Đi thôi, tiến thẳng vào đó." Dương Bách Xuyên phất tay.
Cá Chạch vỗ cánh, chỉ trong nháy mắt đã tiến vào Thế giới Dao Trì.
Một thế giới bốn mùa như mùa xuân hiện ra trước mắt mọi người.
Theo chỉ dẫn của Cổ Kiếm, Cá Chạch bay thẳng về phía trung tâm của Thế giới Dao Trì, chính giữa Thế giới Dao Trì có một dãy núi cao nhất đâm thẳng lên tận mây, chính là Dao Trì.
Quả nhiên không lâu sau, mọi người đã thấy được dãy núi khổng lồ kéo dài vô tận, như một con rồng lớn cuộn mình ở trung tâm của Thế giới Dao Trì, mà giữa đó có một ngọn núi cao vút tận trời, tỏa ra ánh sáng ngũ sắc rực rỡ, từ xa nhìn lại ngọn núi này giống như một đóa sen khổng lồ nở rộ, được ba mươi sáu ngọn núi khác bao quanh.
Theo như Cổ Kiếm nói, đây chính là Dao Trì.
Hình dáng như đóa sen, ba mươi sáu ngọn núi tạo thành đại trận liên hoa, bên trong là Thánh cảnh Dao Trì.
Đến đây, mọi người cần phải đi bộ leo núi, bởi vì Dao Trì có đại trận bảo vệ, dù là Tiên Tôn cũng không thể xông vào.
Sau khi đoàn người đáp xuống chân núi, Dương Bách Xuyên thu Cá Chạch trở lại cổ tay, đi theo phía sau hắn là Hồng Y, Cổ Kiếm, trên vai là Chồn nhỏ, còn Tuyết Miêu thì chủ động ẩn mình. Về phần chim Thần Ma, vì chồn nhỏ chiếm mất vai của Dương Bách Xuyên nên nó rất khó chịu, đành yêu cầu Dương Bách Xuyên cho nó được trở về không gian bình Càn Khôn.
Dương Bách Xuyên đồng ý để con chim tạp mao trở về, tránh cho nó cứ càu nhàu bên tai.
Sau khi đến chân núi, trước mặt bọn họ xuất hiện một cánh cổng khổng lồ, nhưng chỉ là khung cửa mà thôi, có thể thấy rõ phong cảnh núi non bên kia.
Dương Bách Xuyên từng thấy không ít sơn môn, thực ra hắn biết đây không phải là son mon chính của Dao Trì mà chỉ mang tính tượng trưng, sơn môn thực sự của Dao Trì chắc chắn không đơn giản như thế.
Tuy nhiên, trên tấm biển phía trên cửa có viết bốn chữ lớn: Thánh cảnh Dao
Trì.
Theo yêu cầu của Cổ Kiếm, bây giờ chắc là nên bái sơn rồi.
Đối với những thế lực siêu cấp như vậy, cưỡng ép xông vào là cực kỳ không khôn ngoan.
Sau khi bái sơn, thông thường sẽ có người ra tiếp đón và dẫn vào bên trong Dao Trì, đây là lễ tiết, Dao Trì là thế lực lớn, đương nhiên cũng phải làm tròn mặt mũi.
Trước khi làm rõ tình hình, Dương Bách Xuyên cũng không muốn tùy tiện đắc tội với một thế lực có phong hào Tiên Tôn, nghe theo lời Cổ Kiếm nói, hắn đứng nghiêm chỉnh trước sơn môn, chắp tay hành lễ, cao giọng: "Chủ nhân Vân Môn của Tiên Vực Hỗn Loạn - Dương Bách Xuyên, đặc biệt tới bái sơn Dao Trì ~"
Báo rõ thân phận là quyền lợi cơ bản, bất kỳ thế lực nào cũng sẽ có hồi đáp.
Quả nhiên, hắn vừa dứt lời, sơn môn cao hàng trăm mét lóe sáng, xuất hiện hai tiên nhân một nam một nữ, tu vi đều là Tiên Vương, đột nhiên hiện ra từ trên cổng.
Nam tử kia liếc mắt nhìn Dương Bách Xuyên một cái, trong ánh mắt mang theo vẻ khinh thường, nhưng cũng không thất lễ, chỉ theo phép tắc hỏi: "Dương Môn Chủ từ xa Thánh cảnh Dao Trì ta, không biết có mục đích là gì? Giao lưu đạo pháp? Hay là trao đổi tài nguyên? Hoặc có chuyện khác?"
Mặc dù giọng điệu của đối phương rất bình thản nhưng lại tràn đầy ngạo khí, câu hỏi cũng hợp lẽ thường nhưng nghe vào tai Dương Bách Xuyên lại cảm thấy vô cùng khó chịu, hắn cảm giác hai vị Tiên Vương canh cửa này coi mình như thằng nhà quê đến từ nông thôn, hắn lập tức cau mày.
Trong lòng không khỏi chửi thầm: Mẹ nó, dù gì hiện giờ tiểu gia ta cũng là một Tiên Đế, còn báo ra danh hiệu Môn chủ, vậy mà bị hai tên giữ cửa các ngươi coi thường?
Hắn vừa định mở miệng đáp trả thì Cổ Kiếm khẽ nhắc nhỏ: "Đại nhân bớt giận, những đại tông môn như thế này xưa nay đều như vậy cả, trong mắt bọn họ chỉ có những đại thế lực cùng cấp bậc với Dao Trì mới được xem trọng, những tiên môn khác đều chẳng đáng để mắt. Hai tên giữ cửa này tuy là Tiên Vương nhưng có vẻ kiêu ngạo cũng có thể hiểu được."
“Đây là thói đời của các đại tông môn, không riêng gì Dao Trì, mà những thế lực lớn khác cũng vậy. Suy cho cùng, Vân Môn chúng ta hiện tại còn đang trong quá trình xây dựng, cũng chưa tổ chức lễ khai môn tuyên cáo Tiên Giới, bọn họ chưa từng nghe đen tên nen coi chung ta là tieu tien mon đen từ Tiên Vực Hỗn Loạn. Đại nhân không cần so đo với bọn họ, chuyện tiếp theo cứ để tại hạ đàm phán?”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!