Chuyện này hắn chắc chắn sẽ nhúng tay vào.
Cổ Kiếm còn muốn nói gì đó, nhưng Dương Bách Xuyên đã giơ tay ngăn lại.
Hắn nhìn thẳng vào thanh niên trên phi thuyền, giọng nói lạnh như băng: "Xuống đây chịu chết."
Đã quyết, thì chỉ một chữ - Giết!
Giết một người Vẫn Tinh Điện cũng là giết, dù sao cũng phải đắc tội thì giết trăm người cũng vậy.
Đã ra tay thì sẽ không hối hận, cứ đánh gục chúng là được!
Hiện tại, người mà hắn đối mặt chỉ là một Tiên Đế của Vẫn Tinh Điện.
Đương nhiên, bên cạnh hắn còn có một lão giả tu vi Tiên Đế hậu kỳ.
Nhưng so với Dương Bách Xuyên bọn họ chẳng là gì.
"Vân ... Vân Tử ... có phải là ngươi không ...? "
Nghe thấy tiên nhân tóc trắng kia lên tiếng, Đỗ Kiệt Bân run rẩy, giọng nói quen thuộc khiến hắn gần như chắc chẳn, đây chính là bằng hữu năm xưa!
Dương Bách Xuyên hít sâu, quay sang nói với Tuyết Miêu: "Tên ngu ngốc trên phi thuyền giao kia cho ngươi. Hồng Y, ngươi đi hỗ trợ. Ta cần nói chuyện với huynh đệ ta."
"Tuân lệnh chủ nhân."
Tuyết Miêu và Hồng Y đồng loạt nhận lệnh.
Dương Bách Xuyên quay người, ánh mắt nhìn về phía Đỗ Kiệt Bân.
Bốn mắt nhìn nhau, vẫn nguyên vẹn tình nghĩa thuở nào.
"Lão Đỗ."
Hắn bước tới, gọi bằng cái tên ở tiên phủ Đại La năm nào.
"Vân ... Vân Tử ... đúng là ngươi!"
Đỗ Kiệt Bân nghẹn ngào, biểu cảm vô cùng kích động. Mấy nghìn năm trôi qua, hắn tưởng mình sẽ không bao giờ gặp lại người huynh đệ từng cùng mình xong pha giet địch
Nào ngờ, trong lúc sinh tử nhất, hắn xuất hiện!
Lần này gặp lại, hắn đã là ... Tiên Đế!
“Meo ... Âm!"
"Tìm chết!"
Tuyết Miêu và Hồng Y đã xông lên phi thuyền giao chiến.
Đỗ Kiệt Bân lập tức thay đổi sắc mặt, hắn vội vàng nói: "Vân Tử! Mau cho người của ngươi dừng lại! Đối phương là Du Khôi - con trai Du Bộ Động, một trong Thập Đại Tướng Quân của Vẫn Tinh Điện! Thế lực bọn họ quá lớn, ta không thể kéo ngươi vào vũng lầy này ... "
Dương Bách Xuyên cười nhạt: “Lão Đỗ, ngươi nghĩ ta Dương Bách Xuyên là kẻ sợ rắc rối? Dù là Điện gì đi nữa, đụng vào huynh đệ của ta, đều phải trả giá!
Đừng lo, bọn chúng diệt sư môn ngươi, ta sẽ giúp ngươi báo thù. Cái Vẫn Tinh Điện kia có thể lật trời chắc, giữa chúng ta không cần phải khách khí như vậy, nếu năm đó không có ngươi liều mình bảo vệ, ta đã chết từ đâu rồi ... "
Từng câu từng chữ của Dương Bách Xuyên khiến mắt Đỗ Kiệt Bân đỏ hoe. Sau biến cố giúp hắn thấu hiểu lòng người.
Không ai dám đứng ra giúp hắn, thậm chí còn bỏ đá xuống giếng khi biết hắn đắc tội Vẫn Tinh Điện.
Dương Bách Xuyên là người giúp hắn, hơn nữa còn hành động đi đôi với lời
nói.
"A ... ~"
“Rầm!"
Một tiếng thét kinh hoàng vang lên, phi thuyền nổ tung.
Trận chiến kết thúc chỉ trong chớp mắt.
Tuyết Miêu đột nhiên xuất hiện bên cạnh Dương Bách Xuyên: “Chủ nhân, thuộc hạ bất tài ... để một sợi nguyên thần của lão giả chạy thoát ~"
Dương Bách Xuyên nhíu mày, nhưng không trách cứ, hắn phất tay tỏ ý Tuyết Miêu không cần quan tâm
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!