Sự cường đại của Hồng Y bộc lộ ra trước mắt Dương Bách Xuyên, nằm ngoài dự đoán của hắn.
Chưa từng chủ động ra tay, lần này chẳng những chủ động lên tiếng, còn chủ động xuất kích, Huyễn Yêu đứng cách trăm mét đã bị Hồng Y bắt lấy
Quan trọng hơn là Dương Bách Xuyên không nhìn ra Hồng Y ra tay kiểu gì.
Tốc độ của nàng ta nhanh đến mức hắn không kịp quan sát, hay nói đúng hơn lúc ra tay không phải tốc độ mà là sự dao động không gian.
Vừa rồi hắn cảm nhận được lực không gian phát ra, sau đó thì nhìn thấy Hồng Y đã bắt lấy Huyễn Yêu.
Dù sao không thể dùng sự phân chia cảnh giới bình thường để đánh giá sức chiến đấu của Hồng Y, trên người nàng ta vẫn không hề phát ra hơi thở pháp lực nào, chứng tỏ thực lực thủ đoạn của Hồng Y vẫn hoàn toàn dự vào sức mạnh thân thể thuần túy.
Nhưng có một điều mà hắn không hiểu, chỉ với sức mạnh thân thể thôi mà có thể thực hiện bước nhảy không gian?
Việc này đã thuộc về phạm vi thần thông rồi.
Dương Bách Xuyên lại lần nữa định nghĩa lại về thân thể của Hồng Y.
Thân thể Á Thánh thượng cổ là còn đường mà tu sĩ cổ xưa nhất thường đi, rất kho đạt được thanh tuu lon, cang đung noi co the tu luyen than thể đen mức tận cùng. Đột phá đến Á Thánh, chứng tỏ lúc sinh thời nàng ta cũng đã đạt đến cảnh giới cực hạn của Tiên giới.
Có lẽ thân thể Á Thánh cổ xưa này cũng tồn tại thần thông thiên phú chăng?
Nếu không rat kho giải thích cảnh tượng Hồng Y bắt lấy Huyễn Yêu.
Dị tượng thiên địa xuất hiện hôm nay ban phát chỗ tốt cho mọi sinh linh, trong đó cũng bao gồm cả Hồng Y.
Không chỉ ý thức được khai phá, có lẽ nàng ta cũng đã khôi phục được một chút ký ức kiếp trước, nếu không không giải thích được cảnh tượng vừa rồi.
Còn đánh chết Huyễn Yêu chỉ với một đòn.
Cho nên Dương Bách Xuyên cảm giác có thể Hồng Y đã thức tỉnh thần thông nào đó lúc sinh thời. Với thân thể Á Thánh như nàng ta, sau khi sinh ra ý thức cũng có thể coi như trọng sinh, hoàn toàn có khả năng khôi phục mảnh vỡ ký ức lúc còn sống, hoặc nói đúng hơn là mảnh vỡ thần thông.
"Aa a~"
Trong lúc Dương Bách Xuyên ngan ngơ nhìn Hồng Y thì ba tiếng hét thảm thiết vang lên.
Hắn quay đầu lại nhìn thì thấy dưới lôi đình của tiểu sư tỷ, ba đại yêu Trúc Diệp Thanh rơi từ chân trời xuống, hai trong số đó hóa thành tro bụi.
Chỉ có Xà Yêu Trúc Diệp Thanh còn coi như hoàn hảo, nhưng cũng chỉ còn lại nửa cái mạng.
Dương Bách Xuyên biết ả ta còn sống là vì trước đó hắn đã dặn dò tiểu sư tỷ để Trúc Diệp Thanh lại, nên tiểu sư tỷ mới không đánh chết ả ta.
“Âm đùng."
Trúc Diệp Thanh rơi xuống đất, đập thành một cái hố to, ngay sau đó hiện ra nguyên hình, một con rắn màu xanh lơ to như thùng nước đang nửa sống nửa chết nằm ở hố.
Dương Bách Xuyên đi xuống trước mặt Trúc Diệp Thanh: "Không ai được phép mắng tiểu sư tỷ của ta, đồ con rệp chết tiệt."
Nói xong hắn nhấc tay lên, chém một kiếm xuống.
Trúc Diệp Thanh thét dài, thân thể dài mấy chục mét quay cuồng, vung đuôi về phía hắn.
"Hừ, súc sinh! Chết đến nơi rồi còn phản kháng ... " Dương Bách Xuyên chém thêm một kiến nữa.
Trúc Diệp Thanh bị hắn chém thành mấy chục đoạn, cuối cùng hai viên cầu nhỏ bay lên từ trong cơ thể của ả ta.
Một viên là xà gan, một viên là nội đan.
Phất tay thu vào trong không gian bình Càn Khôn, Dương Bách Xuyên nhìn Trúc Diệp Thanh hoàn toàn đã chết: "Phải dùng xà gan của ngươi ngâm rượu."
“Sư đệ."
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!