Trong phạm vi vạn mét xung quanh bị bao phủ bởi độc khí, cỏ cây không còn sinh trưởng nổi, hơn nữa độc khí vẫn tiếp tục lan rộng nhanh chóng ...
Ngay cả bầu trời cũng bị ảnh hưởng, khí đen bốc lên cao tận mây xanh, cứ đà này thì chẳng bao lâu nữa, phạm vi hàng trăm dặm sẽ bị ô nhiễm.
Độc khí mà con mãng xà phun ra không ảnh hưởng gì đến bọn họ, nhưng trông có vẻ giống như nó đang đánh dấu lãnh thổ vậy.
“Không ổn! Con súc sinh này đang bố trí lĩnh vực khí độc, chúng ta phải nhanh chóng giết chết nó, nếu để cho khí độc của nó kết hợp với địa chướng của dãy núi Tịch Diệt, đến lúc đó sẽ tạo ra thứ độc gì thì khó mà nói được, chúng ta chưa chắc có thể ứng phó nổi!" Lúc này, Xuyên Sơn Hiếu lên tiếng.
Lúc này, chỉ nghe tiểu sư tỷ hừ lạnh rồi nói: "Tiểu sư đệ, đừng hoảng! Lần trước sư tỷ ra ngoài vội vã nên chưa kịp tặng đệ quà gặp mặt. Con mãng xà này cũng không tệ, đợi sư tỷ giết nó rồi tặng cho đệ làm quà gặp mặt nhé, hì hì ... "
Dương Bách Xuyên nghe thấy tiểu sư tỷ Cơ Tử Hà nói vậy thì sửng sốt một trận, không biết vị sư tỷ này có phải là đang hưng phấn quá mức không!
Con mãng xà này khiến hắn có cảm giác còn khó đối phó hơn cả khi đối mặt với Đoàn Can Thiên Thành có tu vi Tiên Tôn lần trước, vậy mà tiểu sư tỷ lại nói sẽ giết nó rồi tặng cho hắn làm quà gặp mặt?
Đây là một con mãng xà hoang dã đó! Dễ giết vậy sao?
Hơn nữa, hắn cũng không có hứng thú nhận một con mãng xà độc làm quà, trông đã thấy ghê người rồi, quà cáp gì chứ? Thôi miễn đi, cũng chẳng thấy có điểm đặc biệt gì cả.
Nhưng lúc này, tiểu sư tỷ đã ra tay rồi.
"Rắc!"
Sấm sét màu tím bao quanh người Cơ Tử Hà, nàng ấy chợt vung tay lên, một tia chớp tím giáng thẳng xuống con mãng xà.
Theo Dương Bách Xuyên thấy, nếu tiểu sư tỷ đã ra tay, tức là nàng ấy có tự tin sẽ thắng.
Nghĩ kỹ lại cũng đúng, dù sao con mãng xà này cũng không phải Nhân tộc, không phải cường giả cấp Tiên Tôn như Đoàn Can Thiên Thành, dù có sức mạnh ngang ngửa Tiên Tôn nhưng lại không có trí tuệ thì vẫn dễ đối phó hơn.
Lúc này, tia chớp của tiểu sư tỷ đánh trúng đầu con mãng xà, khiến mãng xà rụt cổ lại và gầm lên một tiếng đau đớn.
Trông có vẻ nó sợ sấm sét, nhưng nó vẫn không bị thương.
Mà hình như đòn tấn công của tiểu sư tỷ cũng chỉ đang thử thăm dò.
Từ một tia chớp này có thể thấy, da thịt con quái vật này quả thực dày như thép, không tổn thương một chút nào.
Dương Bách Xuyên biết rõ sự lợi hại của lôi đình màu tím của tiểu sư tỷ, khi xưa ngay cả lão tổ Đoàn Can cũng từng kiêng dè, nhưng giờ đây, đánh lên người con cự mãng này lại chẳng có chút tác dụng nào.
"Gào!"
Lúc này, con mãng xà giận dữ gầm lên, đột nhiên há miệng to như chậu máu lao về phía tiểu sư tỷ, dường như tiểu sư tỷ trên không trung cũng bắt đầu nghiêm túc.
Nàng ấy khẽ quát một tiếng, toàn thân bao bọc bởi sấm sét màu tím, hóa thành một kiếp vân khổng lồ, tiếng sấm vang rền, từng tia sét tím không ngừng tụ hội.
Kiếp vân có đường kính mấy trăm mét tiếp tục hình thành, một tiếng sấm từ kiếp vân chợt vang dội khắp trời đất, ngay sau đó, một con rồng sấm sét to lớn màu tím đen dài hàng nghìn mét lao ra khỏi kiếp vân, xông thẳng về phía con mãng xà.
"Oành ... răng rắc ... ầm!"
Cả trời đất rung chuyển trong tiếng sấm chớp.
Vùng đất bị hắc khí của cự mãng bao phủ ban nãy vốn đã chìm vào bóng tối nhưng giờ đã được ánh sét chiếu sáng.
Dương Bách Xuyên, Hầu Đậu Đậu, Đại Nha Bạch và Xuyên Sơn Hiếu đứng một bên quan sát hai con quái vật khổng lồ lao vào nhau.
"Gào!"
Đây mới thực sự là thiên uy lôi đình.
Mặc dù chiêu này của tiểu sư tỷ là thần thông, nhưng lại sống động vô cùng, con rồng sấm sét mang theo long uy đối đầu với mãng xà, về mặt khí thế thì có vẻ rồng sấm sét đã áp đảo con mãng xà.
Dương Bách Xuyên đã từng thấy chiêu này, ngay cả Đoàn Can lão tổ cũng từng phải né tránh khi đối đầu với chiêu này của tiểu sư tỷ.
Thật sự không biết con cự mãng này sẽ ra sao?
"Sư đệ, con mãng xà sắp thua rồi, chúng ta chuẩn bị ra tay tiễn nó một đoạn đường thoi!" Luc nay Dại Nha Bạch lên tiếng.
Dương Bách Xuyên hỏi: "Bạch Nha sư huynh, sao huynh biết?"
“Loài rồng là tổ tông của các loài rắn, tuy là con mãng xà này rất mạnh, nhưng gặp phải rồng sấm sét của Tử Hà sư tỷ thì tự nhiên sẽ mất đi ưu thế. Ta thấy được sự sợ hãi trong mắt con mãng xà này, đây là sự áp chế tự nhiên giữa rồng và mãng xà, cho nên tiểu sư tỷ mới ra tay tiêu diệt nó." Đại Nha Bạch phân tích.
Nghe Đại Nha Bạch vậy, Dương Bách Xuyên cũng thấy rất có lý.
Quả nhiên, lời nói của Đại Nha Bạch nhanh chóng được chứng thực.
Giây tiếp theo, sấm sét dữ dội đánh trúng con mãng xà, con mãng xà đã bay lơ lửng giữa không trung bị tia sét màu tím đen của tiểu sư tỷ đánh trúng, nó gào thét thảm thiết rồi rơi thẳng xuống.
"Rắc ... rắc ... "
Ngay sau đó, vô số tia chớp tiếp tục giáng xuống.
Lần này coi như là đòn kết liễu, hơn nữa, lúc này, khí độc và hắc chướng đầy trời cũng bị tia sét quét sạch.
“Ầm ầm ~"
Con mãng xà rơi mạnh xuống đất, khiến mặt đất rung chuyển dữ dội.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!