Dương Bách Xuyên giật mình, cẩn thận cảm thụ, đúng như lời nhị sư huynh nói, hắn có thể cảm nhận được ba loại hơi thở khác nhau từ biển sao.
Độ cao 10 vạn giống như một tọa độ, nhị sư huynh nói sau khi đến tọa độ này thì đi cảm nhận ba loại hơi thở này, đi theo hơi thở tiến vào giới bích.
Nhưng lúc này tiểu sư tỷ cũng ở đây nên không cần lo lắng, hơn nữa tiểu sư tỷ cũng từng đi qua một lần.
Ba loại hơi thở này lần lượt là tiên nguyên khí, một loại giống với yêu khí nhưng mạnh hơn yêu khí và cuối cùng là ma khí.
Sau đó hắn hỏi Cơ Tử Hà: “Sư tỷ, đi vào bằng cách nào vậy?"
"Cẩn thận cảm nhận yêu khí, làm chính mình và yêu khí va chạm, cuối cùng xông lên, lúc đó yêu khí sẽ bao vây cả người đệ rồi đệ sẽ cảm nhận được tấm chắn của giới bích. Dùng hết toàn lực đánh mạnh vào cái chắn thì có thể đi vào, tuy rằng tu vi phải đến Tiên Đế mới có thể đi sâu vào giới bích, nhưng với thực lực của đệ thì vậy là đủ rồi." Cơ Tử Hà nói.
Sau đó cả người tiểu sư tỷ lập lòe lôi điện, Dương Bách Xuyên có thể thấy được yêu khí cường đại hiện lên. Yêu khí dày đặc đến một mức độ nhất định mới có thể nhìn thấy bằng mắt thường, hiện ra màu lục nhạt. Nhưng Dương Bách Xuyên biết yêu khí có đủ màu sắc, rất khó thống nhất màu.
Tiên khí là màu vàng và trắng, ma khí là màu đen hoặc đỏ, pháp lực của quỷ tu thường là màu xám.
Thế giới vô biên, vạn vật sinh linh, pháp lực linh khí thiên địa khác nhau, không có tiêu chuẩn thống nhất.
Dương Bách Xuyên nhìn thấy trên người tiểu sư tỷ lóe sáng, một cánh cửa đột nhiên xuất hiện trước mặt nàng, hay nói đúng hơn là một bức tường xuyên qua thiên địa.
Tiếp đó tiểu sư tỷ lao về phía bức tường đó: "Làm theo ta."
Dương Bách Xuyên không dám chậm trễ, vận chuyển công pháp cảm thụ yêu khí rồi theo sát.
“Âm đùng ... "
Một tiếng nổ vang lên, Dương Bách Xuyên nhìn thấy pháp lực trên người tiểu sư tỷ bùng nổ rồi vọt vào giới bích, biến mất không thấy. Dương Bách Xuyên không dám do dự, sợ xuất hiện biến cố nên vội vàng vận chuyển pháp lực đánh mạnh vào đó.
Cũng là một tiếng nổ vang lên, hắn chỉ cảm thấy lúc va chạm lên giới bích giống như va phải cửa sắt, rất cứng, cả người đau đớn.
Hắn gầm lên, vận chuyển pháp lực đánh mạnh vào đó lần nữa, cả người nhẹ bẫng.
Trước mắt chói lòa, hắn vô thức nhắm mắt lại.
Nhưng bên tai lại truyền đến âm thanh của tiểu sư tỷ: "Được rồi, có thể mở mắt ra rồi, chúng ta đã đến nơi."
Dương Bách Xuyên mở mắt, trước mắt xuất hiện cảnh mây mù lượn lờ, mà hắn và tiểu sư tỷ đang đứng trên một chỗ cao làm bằng bạch ngọc, chỗ này rất lớn.
Nhìn không thấy cuối, nhưng có thể xác định bọn họ như đang ở trên chín tầng mây.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!