Dương Bách Xuyên nghe ra được vị sư tỷ này có chút oán giận, hình như đã khiến nàng ấy không vui rồi. Hắn lập tức quay người lại, trên mặt nở nụ cười, cung kính chắp tay cúi người hành lễ: "Bái kiến sư tỷ, chúc sư tỷ vạn phúc~"
"Hừ~ Cũng biết tỷ là sư tỷ của đệ sao~" Cơ Tử Hà bĩu môi, hừ lạnh một tiếng.
Dương Bách Xuyên từng chứng kiến thủ đoạn của vị tiểu sư tỷ này, trong mắt hắn, tiểu sư tỷ này chính là một cao thủ có thể đấu ngang tay với đại lão Tiên Tôn, tuyệt đối không thể đắc tội.
Từ trận chiến với Đoàn Can Thiên Thành, hắn cũng nhìn ra được tính cách của nàng ấy là loại người dám làm dám chịu, không sợ trời không sợ đất.
Đoan Can Thiên Thanh co tu vi Tiên Ton trung kỳ, hon nữa con la lao Tiên Tôn sở hữu sức mạnh Thần Hổ, vậy mà sư tỷ nhà mình nói đánh là đánh, không hề sợ hãi, thậm chí còn chẳng nể nang mặt mũi của Đoàn Can Thiên Thành chút nào.
Trước sự uy hiếp của Đoàn Can Thiên Thành từ xa vạn dặm, nàng ấy vẫn dám giết chết Đoàn Can Hàn Sơn, đủ để chứng minh sự mạnh mẽ của tiểu sư tỷ.
Giờ phút này, hắn không thể thất lễ với vị tiểu sư tỷ này nữa, ban đầu hắn chỉ chú ý chào hỏi cây liễu già và Hắc Liên, để tiểu sư tỷ lại sau cùng.
Theo lý thì hắn làm vậy cũng hợp lý, cây liễu già cũng là một tồn tại thần bí, lần này bà ta đã dùng hẳn ba chiếc lá liễu để chữa thương cho hắn, hắn biết đó chính là bảo vật quý giá của cây liễu già, lần này có thể dùng cho mình đã là một điều vô cùng khó khăn, tất nhiên hắn phải cảm ơn cây liễu già trước.
Còn về Hắc Liên, đã rất lâu rồi hắn không gặp, đối với Dương Bách Xuyên, Hắc Liên vừa là thầy, vừa là bạn, tất nhiên được xếp thứ hai, vì vậy, vị tiểu sư tỷ này bị đẩy xuống sau cùng.
Không ngờ tiểu sư tỷ lại chủ động lên tiếng, khiến Dương Bách Xuyên cười khổ trong lòng, điều này cũng phù hợp với tính cách mạnh mẽ của tiểu sư tỷ.
Mặc dù đây là lần đầu tiên gặp mặt tiểu sư tỷ, nhưng Dương Bách Xuyên có thể nhìn ra được tiểu sư tỷ của han là loại người dám yêu dám hận, chủ động mở lời mang theo chut oan trách cung la chuyen bình thường.
Hắn vội vàng hành lễ, chính thức bái kiến vị sư tỷ này.
Thật ra trong lòng hắn lại cảm thấy rất thân thiết với người tiểu sư tỷ này.
Nhìn dáng vẻ chu môi, phồng má đầy giận dỗi của tiểu sư tỷ, hắn càng nhìn càng cảm thấy đáng yêu.
Từ gương mặt của tiểu sư tỷ, Dương Bách Xuyên thấy được ba phần tinh nghịch, ba phần đáng yêu, ba phần tà khí, còn có một phần ngây thơ, đó chính là khí chất đặc trưng của tiểu sư tỷ trong mắt hắn.
Còn về dung mạo tuyệt thế của tiểu sư tỷ, thật ra Dương Bách Xuyên không dám nhìn thẳng, bởi vì dung mạo của tiểu sư tỷ không thua kém gì Thiên Cơ sư nương mà hắn từng gặp trên Đảo Tán Tiên - một nhan sắc có thể khuynh đảo chúng sinh.
Đây mới thật sự là tiên nữ của Tiên Giới.
Nghe giọng điệu không mấy vui vẻ của tiểu sư tỷ, Dương Bách Xuyên lập tức nịnh nọt: "Đương nhiên tiểu sư tỷ của đệ là người tốt với đệ nhất trên đời này, không ai sánh bằng sư tỷ, sư tỷ chính là nữ thần của Tiên Giới, không đúng, là của cả tam giới, vừa xinh đẹp vừa thiện lương, lại còn hiểu lòng người ... "
Bất kể là Tiên Giới hay Phàm Giới, lời nịnh hót luôn hữu dụng, sau một tràng khen ngợi của Dương mỗ, cuối cùng Cơ Tử Hà cũng nở nụ cười, nói: "Được rồi, được rồi, thôi đi, miệng lưỡi của đệ dẻo thật đấy! Sư tỷ của đệ là người nhỏ nhen như vậy sao? Chẳng qua chỉ đùa giỡn với đệ một chút thôi~"
Nghe vậy, cuối cùng Dương Bách Xuyên cũng thở phào nhẹ nhõm, rốt cuộc cũng làm cô nãi nãi này hài lòng.