Tất cả đều xoay quanh Dương Bách Xuyên.
Lúc này Đông Phương Hạo Thiên vô cùng tò mò Dương Bách Xuyên là ai.
Tiểu tử này chỉ là một Tiên Vương, lúc xông lên đối đầu với Tiên Tôn, bọn họ còn tưởng hắn sắp tiêu đời, ai ngờ lại có thể khiến Đoàn Can Thiê Thành bị thương nặng, chẳng qua chính hắn cũng rơi vào hôn mê.
Nghe cuộc trò chuyện của Hắc Liên và cây liễu già, có vẻ Dương Bách Xuyên đã phóng thích lực lượng cường đại gì đó. Thân thể hắn không chịu nổi nên bị phản phệ, sau đó rơi vào nguy kịch.
Một phong hào Tiên Vương đối đầu với Tiên Tôn, lại có thể làm Tiên Tôn bị thương nặng. Chiến tích này đủ để trở thành thần thoại của Tiên giới.
Trải qua trận chiến này, rất nhiều người đều kính sợ và tin tưởng Dương Bách Xuyên.
Bao gồm Đông Phương Hạo Thiên, lão biết quyết định dời cả tộc đến Vân Môn là một quyết định đúng đắn.
Chờ Dương Bách Xuyên tỉnh lại, có lẽ lão sẽ tìm Dương Bách Xuyên xóa hai chữ khách khanh trong thân phận trưởng lão khách khanh của mình.
Dương Bách Xuyên rơi vào hôn mê sâu, Cơ Tử Hà cũng ở lại đỉnh núi vừa chữa thương vừa chờ đợi.
Hắc Liên và cây liễu già bắt tay chữa thương cho hắn.
Đông Phương Hạo Thiên là người có tu vi cao nhất trong số những người còn lại, ngày thường cũng bị gọi là trưởng bối. Sau khi kết thúc trận chiến, lão chỉ huy mọi người quét dọn chiến trường, tiếp tục xây dựng.
Dù sao đã tiêu diệt kẻ địch, Vân Môn cũng có ba thần tôn chống đỡ, tin tưởng sẽ không có kẻ đui mù nào tìm đến.
Tiếp theo chỉ cần chờ Dương Bách Xuyên tỉnh lại.
Cùng lúc đó, Tiên giới Cửu Trọng Thiên.
Vân Trường Sinh và Tinh Thần Tử nhìn chằm chằm phía chân trời.
"Nguy hiểm quá, sư đệ sư muội suýt nữa tiêu đời." Vân Trường Sinh thở phào nhẹ nhõm, nghĩ lại mà sợ.
"Đúng vậy, ai mà ngờ lão già Đoàn Can Thiên Thành không biết xấu hổ như thế, lại ra tay đối phó với tiểu bối. May mà diệt được lão ta, nếu không hậu quả sẽ rất nghiêm trọng. Nếu sư đệ sư muội xảy ra chuyện, lúc về sư phụ sẽ lột da chúng ta." Tinh Thần Tử hoảng sợ nói.
“Đệ còn có mặt mũi nói mấy lời đó, ta đã bảo để đệ đi mà đệ không đi, để tiểu sư muội lợi dụng sơ hở, suýt nữa xảy ra chuyện thấy chưa?" Vân Trường Sinh mắng.
Tinh Thần Tử đỏ mặt: “Khụ khu ~ Đại sư huynh, ta cũng không ngờ lão già Đoàn Can Thiên Thành lại không biết xấu hổ đến vậy, dùng cảnh giới Tiên Tôn ra tay với tiểu bối. Đây là quy củ bất thành văn của Tiên giới, ai không biết Tiên Tôn không thể ra tay với tiên nhân dưới Tiên Tôn?"
Vân Trường Sinh liếc hắn: "Ngày thường đệ thông minh lắm mà, sao giờ lại hồ đồ rồi? Đây đúng là quy củ bất thành văn của Tiên giới, nhưng sao đệ không nghĩ đến tiểu sư muội trực tiếp tiêu diệt tất cả người cầm quyền của gia tộc Đoàn Can, tưong đương khiến gia toc Đoan Can diệt toc. Than là lao tổ tông, Đoàn Can Thiên Thành không vội mới là lạ. Ra tay giết tiểu sư đệ tiểu sư muội là chuyện bình thường." Vân Trường Sinh phân tích.
Tinh Thần Tử: “Cũng đúng, nhưng lão già kia cũng xứng đáng. Do gia tộc Đoàn Can gây sự với tiểu sư đệ trước, bị diệt tộc cũng đáng ... Nhưng lần này chúng ta không ra tay hỗ trợ, chờ sư phụ trở về không tiện trả lời. Đệ thấy chúng ta phải đền bù cho tiểu sư đệ, nếu không với sự thiên vị của sư phụ dành cho tiểu sư đệ, cộng thêm việc tiểu sư muội còn bị thương nữa, hai chúng ta sẽ không nhận nổi cơn giận của sư phụ đâu."
Vân Trường Sinh gật đầu cười khổ: "Đừng nói sư phụ, ngay cả Thiên Cơ sư nương cũng từng gặp sư đe mot lần lúc ở đảo Tan Tiên, còn thường xuyên khen tiểu su đe nữa. So rang Thien Co sư nương sẽ không tha cho chung ta, truyền ra ngoài cũng mất mặt. Chúng ta làm sư huynh, sư đệ sư muội bị người bắt nạt mà còn ngồi ở đâu ... Đệ có nhiều ý xấu, đệ nói xem chúng ta phải làm thế nào để bồi thường cho tiểu sư đệ, nếu không thật sự không biết ăn nói thế nào với sư phụ."
"Tiểu sư đệ một lòng muốn xây dựng Vân Môn, lần trước đệ giao lưu với hắn, dã tâm của tiểu tử đó rất lớn. Sáng tạp tông môn cường đại không chỉ cần rất nhiều người, còn cần một lượng tài lực khổng lồ. Sau trận chiến này, gia tộc Đoàn Can xem như xong đời.
Gia tộc Đoàn Can cách Tiên Vực Hỗn Loạn gần nhất, rất nhiều thế lực phụ thuộc vào gia tộc Đoàn Can. Để đệ đi một chuyến tặng một món quà lớn cho tiểu sư đệ, thuận tiện thu nạp Tiên Vực Đoàn Can vào dưới trướng Vân Môn của đệ ấy, không phải làm vậy thì sẽ giải quyết được vấn đề nhân lực vật lực tài lực hay sao? Huynh thấy thế nào?" Tinh Thần Tử nói.
“Cũng được, làm như vậy đi. Đây cũng là lúc để Tiên giới biết tiểu sư đệ là sư đệ của chúng ta." Vân Trường Sinh đồng ý.
Tinh Thần Tử lo lắng nói: "Có vẻ vết thương của tiểu sư đệ cũng không nhẹ, không biết nữ tử Hắc Liên và cây liễu già biến thái kia có chữa khỏi cho tiểu sư đệ được không?
Đại sư huynh, huynh biết bao nhiêu về nữ tử Hắc Liên kia? Là địch hay là bạn của tiểu sư đệ?"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!