Tiên Tôn là cảnh giới cao nhất của Tiên giới, bọn họ là cường giả chân chính.
Lúc này, Dương Bách Xuyên mới lấy lại tinh thần, trong lòng thiếu tự tin.
Hắn hỏi chim Thần Ma đang đậu trên vai mình: "Quạ đen, ngươi nói xem, vị tiểu sư tỷ dũng manh này của ta có đấu được với cường giả cấp bậc Tiên Tôn không?”
“Cái này ... sợ là không phải đối thủ, cảnh giới của tiểu Tử Hà là Tiên đế đại viên mãn, cũng có huyết mạch thần thông, nhưng lão tổ tông của gia tộc Đoàn Can chắc chắn không phải Tiên Tôn bình thường, lão quái vật này là Tiên Tôn có danh tiếng ở Tiên giới, bình thường ở nhà cả ngày không ra ngoài, tuổi càng cao thì càng vững chắc, đối phó với lão ta sợ là sẽ rất phiền phức ... Đến rồi ~"
Chim Thần Ma vừa nói vừa nhìn về phía chân trời.
Trong lòng Dương Bách Xuyên thoáng căng thẳng, hắn nhìn qua hướng chim Thần Ma nói, trên bầu trời, từ trong hư không xuất hiện một lốc xoáy vô cùng chói mắt.
Ngay sau đó, một lão già mặc đồ trắng, tóc trắng bước ra với vẻ mặt u ám.
Ở phía bên kia, tiểu sư tỷ vẫn đang trong vòng xoáy, mây cuồn cuộn quanh người, chắc hẳn đã chuẩn bị xong cho một trận chiến mới.
"Quả nhiên là Tiên tôn, hơn nữa còn là Tiên tôn trung kỳ, có thể mở ra cánh cửa không gian, xem ra là từ ngàn dặm xa xôi tới đây, tiểu tử, chuẩn bị sẵn sàng, tiểu Tu Ha sợ là se chịu thiet, a đung rồi, nguoi để lao tử vao bình Can Khôn trước, dù sao thì ta cũng chẳng giúp được gì, nếu mà không ổn thì ngươi cũng trốn vào không gian Càn Khôn đi."
Chim Thần Ma vừa hèn nhát vừa thẳng thắn.
Dương Bách Xuyên nghe chim Thần Ma nói vậy, trái tim không khỏi đập nhanh, nhưng hắn vẫn thu chim Thần Ma vào trong không gian Càn Khôn, bởi vì hắn biết con quạ đen này không giúp được gì thật.
Sự xuất hiện của một Tiên Tôn không biết sẽ mang đến điều gì, chuyện mà hắn có thể làm là cố gắng giảm thiểu thương vong!
Ngay lúc này, hắn nghe thấy tiếng lão giả kia nói với tiểu sư tỷ: "Từ khi nào người của nhà họ Cơ lại ngang ngược kiêu căng như vậy? Ngươi thật sự cho rằng không ai làm gì được Cơ gia sao?"
"Này, ông đừng có mà cậy già lên mặt, đệ tử gia tộc Đoàn Can tới tận cửa bắt nạt sư đệ ta, ở cả cái Tiên giới này nào có ai chịu được, ta giết bọn họ là đang dạy dỗ, gia tộc Đoàn Can nhà ông mới coi trời bằng vung, đường đường là gia chủ lại đích thân dẫn hơn một trăm đại tiên đế tới bắt nạt một Tiên vương, rốt cuộc là ai ngang ngược, ai không biết xấu hổ?
Sao nào? Đoàn Can Thiên Thành, ỷ vào mình là Tiên tôn cũng muốn bắt nạt bà đây à? Vậy thì cứ thử xem ~" Thủ đoạn của Cơ Tử Hà vô cùng dũng mãnh, lời nói cũng rất sắc bén. Nghe vậy, vẻ mặt Đoàn Can Thiên Thành liên tục thay đổi.
Thấy hai người nói chuyện, Dương Bách Xuyên sững người, hình như tiểu sư tỷ nhà mình quen biết với lão giả này, còn gọi thẳng tên ông ta là Đoàn Can Thiên Thành.
Rõ ràng, tên lão tổ của gia tộc Đoàn Càn là Đoàn Can Thiên Thành!
Tiểu sư tỷ cũng trâu bò thật, đối mặt với cường giả Tiên Tôn trung kỳ nhưng cũng không hề sợ hãi.
Lúc này, giọng nói của Đoàn Can Thiên Thành đã trở nên vô cùng lạnh lẽo: "Được, được lắm ~ Không ngờ tiểu nha đầu năm đó lại nhanh mồm nhanh miệng như vậy, ngươi giết gia chủ đương thời, hủy diệt toàn bộ tiên đế, ngươi đang hủy hoại cả gia tộc Đoàn Can, tiểu nha đầu, ngay cả lão tổ của nhà ngươi - Cơ Vô Mệnh cũng không đuổi tận giết tuyệt như vậy.
Thủ đoạn tàn nhẫn, lão phu có cầu tình thì ngươi cũng không nương tay, tiểu nha đầu không biết trời cao đất dày, đã vậy thì ngươi cũng chôn cùng với đệ tử của gia tộc ta đi ~"
"Hừ, lão già, bà đây không sợ, đừng có nhắc tới lão tổ nhà ta, chuyện hôm nay là do một mình ta gay nên, không lien quan gì toi nha ho Co." Co Tử Ha rat có khí phách.
"Hahaha ... " Đoàn Can Thiên Thành cười điên cuồng, tiếng cười của ông ta lấp đầy đau buồn và căm giận.
Đột nhiên, ông ta gầm lên: “Được, không hổ là con cháu nhà họ Cơ, một mình ngươi làm, không liên quan tới Cơ gia, nếu đã vậy hôm nay bản tôn sẽ khiến ngươi chôn cùng ..
Ngươi giết chết cao thủ, trụ cột của gia tộc Đoàn Can, cả một gia tộc với truyền thừa biết bao nhiêu năm tháng coi như xong đời, hôm nay cho dù Cơ Vô Mệnh có ở đây thì bản tôn cũng phải đòi một câu trả lời, giết chết ngươi chôn cùng bọn họ, Cơ Vô Mệnh cũng sẽ không nói gì ... "
Dương Bách Xuyên nghe cuộc noi chuyen của Đoàn Can Thiên Thành và tiểu sư tỷ mới biết nhà họ Cơ cũng có một lão tổ tên là Cơ Vô Mệnh, hơn nữa Đoàn Can Thiên Thành có vẻ như rất kiêng dè người này.
Ông ta rất kiêng dè nhà họ Cơ, vị tiểu sư tỷ này của hắn cũng không tỏ ra yếu kém, chỉ vì đứng ra bảo vệ hắn, một tiểu sư đệ chưa từng gặp mặt mà không lùi bước.
Trong lòng Dương Bách Xuyên rất cảm động ...
Ngước nhìn lên bầu trời, ánh mắt Dương Bách Xuyên sáng ngời ...
“Thần Hổ lật trời ~"
Đúng lúc này, Đoàn Can Thiên Thành gầm lên rồi đánh một chưởng về phía lốc xoáy mây của tiểu sư tỷ.
"Gào~"
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!