Trong căn cứ Vân Môn.
Dương Bách Xuyên và Đông Phương Hạo Thiên, Tuyết Miêu, Hồng Y trở về.
Đám người Nhiếp Hồn lao tổ tho phao nhe nhom, tiep tuc xay dựng cung điện Vân Môn.
Đồng thời mọi người cũng chứng kiến được uy lực của đại trận.
Tuy bọn họ không tham gia cuộc chiến lần này nhưng ai cũng thấy được 10 đại Tiên Đế ngã xuống.
Nghỉ ngơi một ngày, Đông Phương Hạo Thiên tìm đến Dương Bách Xuyên:
"Xuyên Tử, xong trận này chắc ngươi phải chuẩn bị sẵn sàng." Câu nói của Đông Phương Hạo Thiên khiến Dương Bách Xuyên ngạc nhiên.
"Chuẩn bị?" Dương Bách Xuyên hỏi lại.
“Đúng vậy, gia tộc Đoạn Can đã tổn thất 10 đại Tiên Đế, tuyệt đối sẽ không để yên. Trước khi roi đi Đoạn Can Hàn Thủy cung để lại lời thách thức, khả nang lần sau tới sẽ là tộc trưởng Đoạn Can Hàn Sơn ... Thực lực của hắn ta ở trên ta." Đông Phương Hạo Thiên nói.
Nghe xong, Dương Bách Xuyên gật đầu: “Cũng đúng, với tính tình của những gia tộc lớn ở Tiên giới thì tuyệt đối sẽ không ngậm bồ hòn. Đông Phương gia gia yên tâm, ta sẽ nghĩ cách."
Thật ra làm gì có cách nào, đơn giản là xin sư huynh giúp đỡ, nhưng hiện tại hắn vẫn chưa muốn đi mở miệng xin giúp đỡ. Nhưng nói thật cũng không phải không có cách nào.
Nếu tộc trưởng gia tộc Đoạn Can thật sự tìm đến, vậy hắn sẽ trốn trong đại trận. Đương nhiên nếu gia tộc Đoạn Can có bản lĩnh phá đại trận xông vào thì hắn cũng có cách đối phó.
Dương Bách Xuyên còn có cây liễu già.
Chỉ cần cây liễu già còn ở đó thì Vân Môn sẽ an toàn, chỉ là không biết lão biến thái kia có ra tay hay không thôi.
Nhưng hắn cũng không quá lo, hắn tin chắc cây liễu già sẽ không ngồi yên nhìn, bởi vì giữa hắn và cây liễu già còn có giao dịch.
Đông Phương Hạo Thiên thấy vậy cũng không nhiều lời nữa: "Ta phải về gia tộc một chuyến, lần này đối đầu trực diện với gia tộc Đoạn Can, tiếp theo gia tộc Đoạn Can tiến đến thì gia tộc Đông Phương sẽ trở thành bia ngắm. Tuy rằng con cháu trực hệ không nhiều nhưng cũng không thể không đề phòng. Ta muốn dời đệ tử gia tộc Đông Phương đến căn cứ Vân Môn, không biết ý của ngươi thế nào?"
Dương Bách Xuyên vui mừng gật đầu: "Làm vậy rất tốt, đáng lẽ nên như vậy, nói thẳng ra lần này ta liên lụy Đông Phương gia tộc, thật có lỗi quá."
Đông Phương Hạo Thiên cười xua tay: "Ngươi không cần xin lỗi, đây cũng là lựa chọn của ta, từ khoảnh khắc đồng ý trở thành trưởng lão của Vân Môn, ta đã chuẩn bị trước rồi."
"Vậy để ta đi cùng Đông Phương gia gia đến Tiên Thành Hỗn Loạn." Dương Biết Xuyên biết lần này hắn đã liên lụy đến Đông Phương Hạo Thiên.
Nếu gia tộc Đông Phương dời đến Vân Môn thì ít nhất căn cứ Vân Môn có đại trận mạnh bảo vệ, có thể đảm bảo an toàn cho gia tộc Đông Phương.
"Không cần, một mình ta là được rồi." Đông Phương Hạo Thiên nói.
“Để ta đi cùng đi, như vậy lòng ta cũng bớt áy náy. Hơn nữa ta cũng muốn đi một chuyến đến Tiên Thành Hỗn Loạn để mua sắm một ít tiên dược, sau khi trở về chuẩn bị luyện chế tiên đan." Dương Bách Xuyên kiên trì.
"Vậy đi thôi." Đông Phương Hạo Thiên đồng ý.
Sau đó Dương Bách Xuyên mang theo Tuyết Miêu và Đông Phương Hạo Thiên rời khỏi căn cứ Vân Môn đến Tiên Thành Hỗn Loạn.
Lần này không mang theo Hồng Y, bởi vì hắn nghĩ đi dời gia tộc Đông Phương thì sẽ đi nhanh về nhanh thôi.
Chỉ là lần này Dương Bách Xuyên không ngờ mình sẽ gặp được hai người tạo chủng nhất Tiên giới ở Tiên Thành Hỗn Loạn.
...
Hôm sau, hai người đã đến Tiên Thành Hỗn Loạn.
"Xuyên Tử, ngươi đi mua sắm tiên dược, ta sẽ cho người của gia tộc chuẩn bị mọi thứ, hai ngày sau chúng ta sẽ lên đường." Sau khi đến nơi, Đông Phương Hạo Thiên và Dương Bách Xuyên tách ra.
"Được, hai ngày sau ta sẽ đến gia tộc Đông Phương rồi chúng ta cùng lên đường." Dương Bách Xuyên gật đầu.
Hai người tách ra, Dương Bách Xuyên dẫn theo Tuyết Miêu tiến vào con đường phồn hoa nhất Tiên Thành Hỗn Loạn.
Đương nhiên Tuyết Miêu vẫn ở trạng thái ẩn nấp.
Còn hắn thì nhàn nhã đi dạo ...