Dưong Bach Xuyen mỉm cuoi, sau khi Đoạn Can Han Thủy dẫn người tiến vào đại trận thì hắn thốt ra một chữ: "Hợp!"
Ngay lập tức mây mù quay cuồng, toàn bộ đại trận kết hợp rồi vận chuyển.
10 người Đoạn Can Hàn Thủy xông vào, sắp đến gần Dương Bách Xuyên thù mây mù xung quanh tụ lại, sau đó Dương Bách Xuyên và người bên cạnh hắn biến mất.
Mọi người biết đây là trận pháp nhưng không thèm để ý bởi vì bọn họ không nghĩ đến nơi này có thể xuất hiện đại trận, hơn nữa trong số bọn họ có một người am hiểu trận pháp.
"Mạnh Đại Gia, phá trận." Đoạn Can Hàn Thủy nói.
“Đại nhận, chờ một lát. Chỉ là một trận pháp sương mù nho nhỏ mà thôi." Một người trong đó lên tiếng.
...
Dương Bách Xuyên và Đông Phương Hạo Thiên đứng gần đó, chẳng qua đang ẩn trong sương mù nên Đoạn Can Hàn Thủy không nhìn thấy mà thôi. Nghe thấy cuộc đối thoại của bọn họ, hắn cười nói: “Ha hả, trận pháp sương mù nho nhỏ? Vậy được, để ta cho các ngươi nếm thử trận pháp cỏn con này."
Đoạn Can Hàn Thủy nghe thấy âm thanh của Dương Bách Xuyên vang vọng khắp bốn phía thì nhíu mày, vậy mà gã ta không truy tung được nơi phát ra âm thanh.
Dương Bách Xuyên phất tay: "Vân Lôi Âm Phong, khởi."
Vô số tia chớp lóe lên trong mây mù cuồn cuộn, cuồng phong gào thét.
“Rắc ... Âm đùng ... "
Sấm sét ầm ầm, vô số tia chớp đánh xuống đám người Đoạn Can Hàn Thủy.
“Phòng ngự."
Doạn Can Han Thủy ngac nhien het len ra lenh phong ngự, bởi vì ga ta cảm nhận được uy lực của lôi đình này không giống bình thường.
Một trận sám sét cộng thêm gió âm sát nhanh chóng bao phủ lấy đám người Đoạn Can Hàn Thủy.
Nhưng không hổ danh là Tiên Đế đại viên mãn, 10 người liên hợp lại thành một hàng rào phòng ngự, nhẹ nhàng ngăn cản đòn tấn công của Vân Lôi Âm Sát.
Dương Bách Xuyên và Đông Phương Hạo Thiên đứng ở xa nhìn, nhíu mày nói thầm: "Không ngờ lại bị bọn họ nhẹ nhàng ngăn trở."
Đông Phương Hạo Thiên: "Xuyên Tử, chỉ với Vân Lôi Âm Sát không thể đả thương bọn họ."
“Đông Phương gia gia đừng vội, đây mới là món khai vị mà thôi. Lát nữa ta sẽ nghĩ cách quấy rầy bọn họ để bọn họ tách ra, ngài sẽ đi giết chết bọn họ." Dương Bách Xuyên nhếch miệng cười nói.
"Vậy được." Đông Phương Hạo Thiên gật đầu, trong lòng cũng hơi tò mò rốt cuộc đại trận này của Dương Bách Xuyên mạnh đến mức nào, hay nói đúng hơn kiếm trận của phong hào đệ nhất Tiên Đế Tinh Thần Tử có gì đặc biệt.
Nói xong, Dương Bách Xuyên biến mất tại chỗ, sau đó xuất hiện trên đỉnh núi, thúc giục mắt trận: "Nui làm kiếm, kiếm khí quay cuồng, trảm!"
Hắn vung tay lên, ngọn núi chấn động, bóng kiếm ngập trời xuất hiện hóa thành kiếm khí trăm trượng, chém xuống đám người Đoạn Can Hàn Thủy.
Đoạn Can Hàn Thủy cản xong Vân Lôi Âm Sát rồi nhíu mày hỏi trận pháp sư: “Mạnh Đại Gia, sao rồi? Có thể phá được trận pháp sương mù này không?"
Lúc này trận pháp sự ứa mồ hôi lạnh, thật ra lúc đầu hắn ta tưởng đây là mê trận mây mù tầm thường, ai ngờ càng thăm dò thì càng thêm hãi hùng khiếp vía.
"Đại nhân ... Chỉ sợ chúng ta đã trúng kế của tiểu tặc Dương Bách Xuyên rồi. Trận pháp này không đơn giản, trong trận có trận, tiểu trận nằm trong đại trận, vô số trận pháp chồng lên nhau, phòng ngự kết hợp với sát trận, nhìn tưởng độc lập nhưng lại liên kết chặt chẽ với nhau ... "
"A ... Không xong, phòng ngự."
Còn chưa nói xong, Mạnh Đại Gia biến sắc, bởi vì hắn ta nhìn thấy một kiếm khí cao trăm trượng giáng từ trên trời xuống.
Thật ra không cần hắn ta nói thì những người khác cũng thấy được một kiếm
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!