Đúng là gia tộc Đoàn Can rất mạnh, nhưng ... suốt hành trình của hắn, kẻ địch mà hắn từng đối mặt chẳng phải ai cũng mạnh mẽ như gia tộc Đoàn Can sao? Có kẻ nào không phải là một "gia tộc Đoàn Can" khác đối với hắn lúc đó?
Chẳng phải hắn vẫn vượt qua được sao?
Vậy nên lần này, hắn hoàn toàn không để tâm đến gia tộc Đoàn Can gì đó, cái gì gọi là phong hào Tiên Đế hay mười đại gia tộc của Tiên Giới.
Hắn chỉ biết rằng, người của hắn không thể chết oan, không ai được phép ức hiếp người thân và bằng hữu bên cạnh hắn. Ai dám ức hiếp, hắn sẽ giết kẻ đó!
Cho dù kẻ đó là lão Thiên Vương cũng không được!
Ngoài ra ...
Hiện tại, hắn cũng không còn là một kẻ yếu dễ bị bắt nạt, càng không phải là tán tu không chốn dựa dẫm như trước kia, bây giờ phía sau Dương Bách Xuyên hắn đã có sư phụ, sư mẫu, sư huynh, sư tỷ ..
Ở Tiên Giới, hắn cũng đã có một thế lực lớn phía sau, thế lực này không hề thua kém mười đại gia tộc của Tiên Giới, thậm chí còn vượt trội.
Những loi noi cua Doan Can Dại Lực khiến tam cảnh của Dương Bách Xuyên dao động, hắn nghĩ đến rất nhiều điều, từ phàm nhân đến tiên nhân, nhớ lại biết bao chuyện.
Khoảnh khắc này, trong lòng Dương Bách Xuyên rất bình tĩnh, nhưng lại cuộn sóng như biển sâu.
“Rắc."
Một âm thanh rất nhỏ vang lên, âm thanh phát ra từ trong tâm trí.
Dương Bách Xuyên biết đây là dấu hiệu đột phá cảnh giới.
Lúc này, hắn đã đặt nửa bước chân vào một cánh cửa mờ mịt, Dương Bách Xuyên biết đo là canh cửa của Đế Cảnh.
Tất nhiên, chỉ mới nửa bước chân mà thôi.
Chỉ là sự nâng cao về tâm cảnh, chỉ vậy mà thôi.
Nhưng đối với cảnh giới tu luyện, đó là một bước tiến lớn.
Giữa Tiên Vương và Tiên Đế chỉ khác biệt một chữ, nhưng là một bước cách biệt, là một cảnh giới mà chín phần mười sinh linh tu luyện không thể đạt được.
Nhưng nhờ cảm nhận được sự bất lực Đoàn Can Đại Lực phải đối mặt, hắn đã có sự lĩnh hội, giác ngộ, chạm đến cánh cửa Đế Cảnh.
Vì thế, hắn biết, hôm nay bất kể thế nào hắn cũng không thể giết Đoàn Can Đại Lực.
Mặc du Đoan Can Đại Luc không hề làm gì ca, nhung nho Đoan Can Đại Lực mà hắn đã chạm đến Đế Cảnh, rồi cuối cùng sẽ đến ngày thành tựu Tiên Đế.
Như vậy, vô hình trung hắn đã nợ Đoàn Can Đại Lực một món ân tình.
Ân tình của người tu luyện, cũng không giống ân tình của phàm nhân, đó là nhân quả.
Sự ràng buộc trong vô hình, cuối cùng phải trả thì mới tính xong.
Nghĩ đến đây, hắn thật sự cảm thấy rất khó xử.
Nếu Đoàn Can Đại Lực không nghĩ thông suốt mà giết chết Tiểu Thanh và Tiểu Bạch thì hắn nên giết hay không giết Đoàn Can Đại Lực?
Giết đi thì se sinh nhân quả tu luyện, mà không giet thì có lỗi với hai tiểu tiên nữ Tiểu Thanh và Tieu Bạch, dẫu hắn hoàn toàn có thể bỏ mặc, không quan tâm đến Tiểu Thanh và Tiểu Bạch, nhưng dù sao chính miệng hắn đã hứa sẽ đưa bọn họ rời đi.
Vì vậy, Dương Bách Xuyên thật sự rất bối rối.
Dương Bách Xuyên hít sâu một hơi, chuẩn bị cố gắng thêm chút nữa, nỗi lo lắng của Đoàn Can Đại Lực cũng là nút thắt trong lòng hắn ta, hay chính là nỗi sợ hãi sâu xa của hắn ta đối với gia tộc Đoàn Can, đây là tâm ma.
Không pha bỏ đuoc nỗi so hai va tam ma trong long, Doan Can Dai Luc chac chắn sẽ giết Tiểu Thanh và Tiểu Bạch, cuối cùng chết dưới tay hắn.
Đó không phải là kết cục mà hắn mong muốn.
Kết quả tốt nhất vẫn là để Đoàn Can Đại Lực tin tưởng hắn, đi theo hắn.
Nghĩ vậy, Dương Bách Xuyên nhìn Đoàn Can Đại Lực, chậm rãi lên tiếng: “Đúng vậy, gia tộc Đoàn Can là một trong mười đại gia tộc của Tiên Giới, là một thế lực khổng lồ, điều đó ta hiểu rất rõ. Nhưng chẳng lẽ ngươi không thấy kỳ quái ư, tại sao ta biết gia tộc Đoàn Can mà vẫn dám giết chết Đoàn Can Hổ Khiếu, kết thù với gia tộc Đoàn Can, thế mà vẫn bình tĩnh như vậy?"
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!