Bây giờ có thể xác định người đến chính là Đoàn Can Hổ Khiếu.
Ở phía bên kia, Hồng Y và Hắc Giáp cũng đã dừng lại, Hắc Giáp bị Tiên Đế khống chế, mà khi Tiên Đế này bị giết, Hắc Giáp cũng đứng im bất động.
Hồng Y cũng dừng lại, là nàng ta chủ động dừng lại chứ không phải do Dương Bách Xuyên ra lệnh.
Nhìn từ điểm này, Dương Bách Xuyên biết ý thức của Hồng Y đã trưởng thành thêm một chút, có lẽ dần dần sẽ học được cách tự suy nghĩ.
Đây là điều tốt.
Tiếp theo, chỉ còn chờ Đoàn Can Hổ Khiếu bước vào, sau đó Dương Bách Xuyên sẽ báo thù cho Bảo Thuận Quang.
Đối với tên nhị thế tổ* như Đoàn Can Hổ Khiếu, Dương Bách Xuyên hoàn toàn không để vào mắt, chỉ cần một cái tát là có thể giết hắn ta cả trăm lần.
(*) Nhị thế tổ là một thuật ngữ trong tiếng Trung, thường được sử dụng để ám chỉ những người trẻ thuộc thế hệ thứ hai trong một gia đình giàu có hoặc quyền lực
Khoanh khắc tiếp theo, Đoan Can Hổ Khieu với vẻ phong trần mệt mỏi cuối cùng cũng xuất hiện ở cửa đại sảnh.
Cảnh tượng đầu tien đap vao mat han ta là nhìn thay Dương Bách Xuyên đang mỉm cười đứng cách đó không xa, đang nhìn về phía hắn ta.
Đoàn Can Hổ Khiếu có phần ngây người, trước đó, Đoàn Can Đại Lực báo cáo là sơn trang xảy ra vụ trúng độc diện rộng, hắn ta đã nghi ngờ Dương Bách Xuyên nên phái Đoàn Can Đại Lực đi kiểm tra, kết quả là Dương Bách Xuyên vẫn đang luyện đan trong đại điện luyện đan, không hề rời khỏi.
Nhưng bây giờ thì sao?
Dương Bách Xuyên lại xuất hiện ở nơi trọng yếu nhất trong sơn trang của hắn
ta
Hơn nữa, Đoàn Can Hổ Khiếu cảm nhận được khí tức của Trần lão vừa mới biến mất.
Nhìn cai ho sau xuất hiện sau lưng Dưong Bách Xuyên và tình trạng thảm khốc của cả đại sảnh, rõ ràng là vừa xảy ra một trận đại chiến vô cùng ác liệt.
Lúc này, cho dù Đoàn Can Hổ Khiếu có là một tên nhị thế tổ cũng hiểu rõ ..
Xảy ra chuyện rồi, xảy ra chuyện lớn rồi.
Đầu tiên là độc trong sơn trang, sau trăm tiên tử và Mẫu Đơn nương nương của Mẫu Đơn Cốc biến mất, thêm vào đó là Tiên Đế bên cạnh hắn ta đã chết, lại cảm nhận được khí tức của Tiên Đế mạnh nhất đang trấn giữ sơn trang cũng tan biến, rõ ràng là đã chết. Tất cả những chuyện này không thể không liên quan đến Dương Bách Xuyên trước mặt ...
Nghĩ đến đây, mồ hôi lạnh trên trán Đoàn Can Hổ Khiếu tuôn rơi như mưa, cả người toát mồ hôi lạnh.
Hắn ta nhìn qua thì thấy bên cạnh Dương Bách Xuyên xuất hiện thêm một nữ tử mặc chiến giáp đỏ, còn có một con Tuyết Miêu trắng như băng, hắn ta chưa từng thấy hai người này, cũng hoàn toàn không cảm nhận được khí tức từ bọn họ, điều này chứng tỏ bọn họ vô cùng mạnh mẽ, có lẽ cái chết của hai Tiên Đế và độc của sơn trang đều do bọn họ gây ra ...
Có thể giết đại Tiên Đế, đây không phải là những kẻ mà hắn ta có thể đối phó, cho dù bên cạnh có đội Thần Hổ Vệ, nhưng đội Thần Hổ Vệ cũng không thể nào là đối thủ của Tiên Đế.
Nghĩ đến đây, Đoàn Can Hổ Khiếu biết mình phải lập tức bỏ chạy, cũng không cần quan tâm đến bảo vật trong sơn trang nữa, giữ được mạng sống mới là điều quan trọng, chờ các gia tộc phái người đến, tự nhiên có thể lấy lại tất cả.
Tuy nhiên, với tư cách là tam thiếu gia của gia tộc Đoàn Can, phong thái của một nhị thế tổ không thể bị mất, dù sao hắn ta cũng cần phải nói vài lời, cũng muốn biết rõ rốt cuộc Dương Bách Xuyên có lai lịch thế nào, tại sao lại đến sơn trang của hắn ta gây chuyện?
Hắn ta cần phải biết lý do.
Thế là Đoan Can Hổ Khiếu nhìn cham cham Dương Bách Xuyên, lạnh lùng hỏi: “Dương tiên sinh ... Xem ra ta đã rước sói vào nhà, tất cả những chuyện xảy ra hôm nay đều là do ngươi làm đúng không?"
Dương Bách Xuyên cười khẩy: "Ngươi nói thử xem?”
Ánh mắt Dương Bách Xuyên tràn đầy sự khinh bỉ đối với Đoàn Can Hổ Khiếu.
"Gia tộc Đoàn Can của ta có thù oán gì với Dương Bách Xuyên nhà ngươi?" Đoàn Can Hổ Khiếu giận dữ, bị ánh mắt khinh bỉ của Dương Bách Xuyên chọc tức.
"Ha ha, ở Tiên Thành Hỗn Loạn, các ngươi đã giết một thuộc hạ của ta, bắt một thuộc hạ khác của ta, còn cướp người mà ta cần, ngươi nói xem có thù oán gì không? Hôm nay Dương mỗ sẽ dùng cái đầu của ngươi và cả sơn trang này để tế linh hồn của thuộc hạ ta trên trời cao!" Dương Bách Xuyên nói một cách chậm rãi, ánh mắt lạnh như băng.
"Chết đi!"
Dương Bách Xuyên vừa dứt lời, cũng không nói thêm một câu nao nữa, lập tức ra lệnh cho Tuyết Miêu và Hồng Y.
Chính hắn cũng lập tức lao thẳng về phía Đoàn Can Hổ Khiếu.
Đoàn Can Hổ Khiếu giat mình hoang sợ, lớn tiếng ra lệnh cho mười mấy Thần Hổ Vệ bên cạnh: "Lập trận ngăn chặn!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!