Dương nhiên trước khi đi Dương Bách Xuyên để lại cho bọn hắn bùa đưa tin, cách liên lạc.
Dương Bách Xuyên rất yến tâm về Nhiếp Hồn lão tổ, tên này là người từng trải, có thể ứng phó được những chuyện này, Yến Xích Hà và Bảo Thuận Quang làm trợ thủ cho lão ta cũng thích hợp.
Dặn dò xong, Dương Bách Xuyên phủi tay mặc kệ, Mông Điềm ở lại trông coi, dẫn theo hơn 1000 Qủy tu đi tuần tra. Dương Bách Xuyên ra lệnh cho Mông Điềm dẫn người đi tìm hoàn cảnh thích hợp để Qủy tu tu luyện, tương lai tu sửa thành Qủy Tu cung.
Mông Điềm lĩnh mệnh rời đi, Dương Bách Xuyên nhìn Hồng Y và Tuyết Miêu với chim Thần Ma.
Qụa Đen không hề có quy củ, vỗ cánh đậu trên vai hắn, Tuyết Miêu vẫn hơi lạnh lùng với hắn, nhưng có vẻ rất thích Hồng Y nên ngồi xổm trên vai Hồng Y.
Dương Bách Xuyên biết Hồng Y đang trưởng thành, hắn sẽ không quá gò bó Hồng Y. Bởi vì trong trận chiến với Ma Đế lần trước, Hồng Y đã chủ động chắn đòn cho hắn.
Tranh thủ có thời gian, Dương Bách Xuyên chuẩn bị luyện chế một bộ khôi giáp cho Hồng Y. Thứ nhất cũng để khen thưởng cho Hồng Y, thứ hai cũng tránh cho xấu hổ. Bởi vì thân thể của Hồng Y quá mạnh, mỗi lần chiến đấu không sao nhưng quần áo trên người sẽ dập nát, dẫn đến lỏa thể, như vậy thật sự rất xấu hổ.
Dương Bách Xuyên nói với chim Thần Ma: “Qụa Đen, ngươi và Tuyết Miêu đi dạo đi, ta dẫn Hồng Y đi luyện chế một bộ khôi giáp. Hoặc ngươi cũng có thể đi đến chỗ đỉnh núi, bên cạnh vực sâu ở đỉnh núi có một cây liễu già, là niết bàn Thần Đạo, có lẽ cũng đến cùng một nơi giống như ngươi."
"Thôi đi, với bộ dáng này của lão tử mà đi gặp sinh linh đến từ Thần giới chắc chắn sẽ bị cười thối mũi. Không đi không đi, ở chỗ này tự do bay lượn rất tốt." Nói xong chim Thần Ma vỗ cánh bay lên, nói với Tuyết Miêu: "Mèo hoang, chúng ta đi xem kiếm trận này được không?"
“Meo."
Tuyết Miêu rất khó chịu khi bị chim Thần Ma gọi là mèo hoang, gầm gừ chói tai, lông tóc dựng đứng nhào về phía chim Thần Ma.
Đôi oan gia này lại bắt đầu gà bay chó sủa.
Dương Bách Xuyên lắc đầu cười rồi dẫn Hồng Y đi.
Hắn tìm được một chỗ trống, để Hồng Y hộ pháp, còn hắn bắt đầu luyện chế khôi giáp cho Hồng Y.
Bây giờ Dương Bách Xuyên cũng coi như có chút của cải, giết nhiều kẻ địch như vậy, sưu tập không ít nhẫn trữ vật. Lấy hết đồ ra, chọn lựa tài liệu luyện chế khôi giáp ...
Màu sắc chính vẫn là màu đỏ, tuy rất ít luyện chế khôi giáp nhưng không có nghĩa là hắn sẽ không. Trong những bí pháp mà sư phụ từng truyền thụ cho hắn còn cả đạo Luyện Chế.
Mất hơn ba tháng, Dương Bách Xuyên đã luyện chế ra một bộ chiến giáp đỏ từ đầu đến chân.
Sau khi thành hình, khôi giáp phát ra ánh sáng đỏ thắm, nhìn cũng không tệ. Sau đó Dương Bách Xuyên vẽ chín điều khắc văn trên trứng Côn Bằng lên khôi giáp.
Tuy trông mèo vẽ hổ nhưng hắn vẽ cũng không tệ, khi vẽ xong khắc văn, hắn lại vẽ thêm ba điều khắc văn trên tấm bia thủy tinh dưới chân núi Thủy Tinh.
Khắc văn trứng Côn Bằng có tác dụng trừ âm từ, còn khắc văn trên bia thủy tinh có tác dụng hiểu được đại đạo, có khi có thể trợ giúp Hồng Y tẩm bổ ý thức.
“Âm!"
Sau khi hoàn thành khắc văn cuối cùng, bộ khôi giáp phát ra tiếng nổ, ánh sáng lóe lên, 12 khắc văn màu vàng tươi đẹp chuyển động.
Dương Bách Xuyên mở to mắt, cảm thấy vô cùng vui vẻ, hắn không ngờ sau khi vẽ xong 12 khắc văn, cấp bậc của khôi giáp tăng từ hạ cấp lên thượng cấp.
“Hồng Y, vào đi."
Dương Bách Xuyên gọi Hồng Y vào.
Lần luyện chế chiến giáp này tiêu phí rất nhiều thiên tài địa bảo của hắn, nhưng hắn cho rằng đáng giá, bởi vì Hồng Y rất mạnh, có thể giúp đỡ hắn rất nhiều trong chiến đấu.
Sau này ý thức của Hồng Y càng ngày càng thành thục, tin tưởng nàng ta sẽ mang đến bất ngờ lớn hơn nữa cho mình.
“Ta luyện chế một bộ chiến giáp cho ngươi, mặc thử xem, nhớ dùng ý thức thao tác." Dương Bách Xuyên dặn dò.
Hắn có thể cảm nhận được tinh thần của Hồng Y đang dao động, bộc lộ cảm xúc vui sướng.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!