Nhưng nếu không làm vậy thì sẽ không dọa được lão biến thái kia.
Nghĩ đi nghĩ lại, Dương Bách Xuyên đột nhiên nảy ra một chủ ý, hay là để cây liễu già kia cảm nhận khí tức của hắn, không nhất thiết phải phóng ra toàn bộ sức mạnh của than điện Can Khôn ~
Chỉ khi cây liễu già kiêng ky thì han mới có thể xây dựng Vân Môn ở đây, nếu không, Dương Bách Xuyên chắc chắn đối phương sẽ không dễ dàng đồng ý, lại càng không thả hắn đi.
Nghĩ kỹ, Dương Bách Xuyên khẽ động, thúc giuc sức mạnh của thần điện Càn Khôn.
Đương nhiên hắn chỉ muốn phóng ra một chút khí tức là được, chắc là cây liễu sẽ cảm nhận được.
Có lẽ cây liễu già rất mạnh, nhưng chờ đợi ở Tiên Giới, thân thể còn trở thành cây khô, sức mạnh của bà ta sẽ có giới hạn, không phải bất khả chiến bại.
Ngoài ra, hắn tin lão đầu sẽ không hại hắn, hoặc lão đầu cũng có mưu tính riêng, ông sẽ không để hắn đi nộp mạng.
Nghĩ vậy, Dương Bách Xuyên cũng bình tĩnh trở lại.
Hắn nhíp mắt nhìn cây liễu già rồi nói: "Vậy thì xin tiền bối chỉ điểm, để xem hạng tiểu bối như ta có thể lọt vào mắt của tiền bối hay không."
Dứt lời, trong lòng Dương Bách Xuyên khẽ động, bình Càn Khôn trên cánh tay trái nóng lên, ý thức tiến vào trong thần điện Càn Khôn.
Khoảnh khắc khi ý thức của hắn tiếp xúc với thần điện Càn Khôn.
Đột nhiên, trên người hắn bộc phát ra khí thế vô song.
Ngay sau đó, hắn nghe cây liễu già hô lớn: "Dừng, tiểu tử ngươi dừng lại."
Giọng điệu cây liễu nghiêm túc chưa từng thấy, không còn vẻ cợt nhả chế nhạo như vừa rồi.
Lần này, bà ta nghiêm túc hô lên bảo hắn dừng lại.
Dương Bách Xuyên cũng làm như vậy, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, trên trán đã toát mồ hôi, nếu như cây liễu không hô dừng thì hắn sẽ thật sự dùng tới suc mạnh của thần đien Can Khon, may mà mới chỉ phong ra chut khí thế, nếu không thì bản thân hắn cũng sẽ trở thành tàn phế.
May quá ~
Ngay cả cây liễu già cũng phải sợ sức mạnh của thần điện Càn Khôn, vậy thì may rồi, hắn có thể nói chuyện ngang hàng với bà ta.
Dương Bách Xuyên giả vờ bình tĩnh nói: "Tiền bối, không biết bây giờ đã có thể nói thật cho ta biết cách nghĩ của người hay chưa?"
Một lúc lâu mà cây liễu vẫn không lên tiếng, nhưng những cành liễu bảy màu đang đung đưa trước mặt hắn đã tiêu tan.
Mãi tới khi Dương Bách Xuyên không nhịn được, muốn lên tiếng thì cây liễu mới chậm rãi nói: "Không ngờ xuất thân của tiểu tử ngươi không thấp, cũng tốt ... Tỷ tỷ cũng không vòng vo với ngươi nữa, sư phụ Vân Thiên Tà của ngươi nói ngươi là người thừa kế của Thần đạo, tỷ tỷ cũng có xuất thân là thần đạo, đáng tiếc ngươi cũng thấy rồi đó, bộ dáng hiện tại của ta thế này, muốn khôi phục là rất khó, vậy nên cần hậu duệ của thần đạo giúp đỡ ...
Sinh linh ở Tiên giới không giúp được tỷ tỷ, sư phụ ngươi đã nhắc tới ngươi, tỷ tỷ chỉ muốn xem ngươi có đủ tư cách giúp ta hay không, xem ra là ổn, vì vậy ta cần sự giúp đỡ của ngươi, ngươi có đồng ý hay không?"
Dương Bách Xuyên nghe cây liễu nói vậy thì không khỏi tức giận, mẹ nó, rõ ràng lão biến thái này cần người ta giúp đỡ, vậy mà lại lý lẽ hùng hồn như vậy, còn nói muốn xem tiểu gia đây có đủ tư cách hay không?
Không đủ tư cách thì vừa rồi hô dừng làm gì?
Trong lòng Dương Bách Xuyên lẩm bẩm, một lúc lâu sau cũng không lên tiếng.
Cây liễu già như biết được suy nghĩ của Dương Bách Xuyên, bà ta cười nói: “Tiểu tử, tỷ tỷ thừa nhận sức mạnh vừa rồi của ngươi là thần lực tinh khiết, đúng là rất mạnh, nhưng chỉ là mạnh hơn một chút so với Tiên giới mà thôi, nếu thật sự giao đấu với tỷ tỷ, thật tiếc khi nói cho ngươi biết, kết quả chỉ có một, tỷ tỷ chỉ chịu vết thương nhỏ, còn ngươi ... làm không tốt sẽ trở thành tàn phế, thậm chí còn mất mạng, bởi vì lực lượng thần đạo thuần khiết trong cơ thể không thuộc về ngươi, hoặc là nói ngươi không thể khống chế được nó, đây chính là nhược điểm của ngươi, nếu như ngươi có thể điều khiển được cỗ sức mạnh này, có lẽ tỷ tỷ còn kính nể ngươi ba phần, đáng tiếc là ngươi không làm được.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!