Dương Bách Xuyên nghe thấy âm thanh gia nua kia nói chuyện, hiển nhiên đang nói với nhị sư huynh Tinh Thần Tử.
Ngay sau đó cây liễu già khô héo phát ra ánh sáng bảy màu, tiếp đó Dương Bách Xuyên nhìn thấy một cảnh tượng chấn động.
Sau khi tỏa ra ánh sáng bảy màu, thân cây cháy đen như bị sét đánh phát ra âm thanh như tiếng Phạn. Lúc hắn nhìn theo thì cây liễu trên vách núi đã biến thành một gốc đại thụ che trời.
Lá cây mọc ra vô cùng xum xuê, hơn nữa Dương Bách Xuyên còn thấy được chư thiên treo trên cây liễu già đó.
Có sao trời lộng lẫy, có biển mây quay cuồng, có một núi tiên và như có cả một tiểu thế giới.
Dương Bách Xuyên biết đó chỉ là hư ảnh, nhưng cũng là một diễn biến của hiện tượng thiên văn, đủ để chứng minh sự bất phàm của cây liễu già.
Rõ ràng nhìn qua chỉ là một gốc cây khô, nhưng không ngờ lại có thể diễn biến ra cảnh tượng thiên văn như vậy, còn khôi phục từ trạng thái khô héo thành trạng thái cành lá tốt tươi.
Quan trọng hơn Dương Bách Xuyên còn nhìn thấy nhị sư huynh chạy mất dạng ra ngoài, trông rất buồn cười. Không thể tưởng được đây chính là Kiếm Đế Tinh Thần Tử.
Nhưng điều khiến Dương Bách Xuyên phát run chính là lời nói của cây liễu
già
Ba mảnh lá cây? Tiểu thiếp?
Những từ ngữ nay that sự ~
Chẳng lẽ cây liễu già và nhị sư huynh còn có giao dịch gì đó mà không ai biết?
Lúc này cành liễu vươn ra, đánh về phía nhị sư huynh với tốc độ như tia chớp.
Dựa vào bản lĩnh của mình, chỉ trong chớp mắt nhị sư huynh đã cách xa ngàn dặm, nhưng kết quả Dương Bách Xuyên cũng nhìn thấy cành liễu lóe lên rồi biến mất ở phía chân trời.
Sau đó phía bên kia vang lên tiếng mắng: "Cái đồ biến thái, chuyện lá cây lần truớc la hiệp nghị giua su phu ta va ngưoi, ta chỉ toi thu la cay. CMN nguoi lại cứ khăng khăng bắt ta làm tiểu thiếp, nam mơ đi."
“Ha hả, chẳng lẽ tiểu tử Vân Thiên Tà kia chưa nói cho ngươi lúc lấy lá cây đã để ngươi ở lại làm bạn với ta sao? Ngươi đi lấy lá cây không thực hiện hứa hẹn, không làm người." Âm thanh già nua kia lại vang lên.
"Lão biến thái, sư phụ ta đồng ý thì ngươi đi tìm sư phụ ta, ta không có đồng ý với ngươi." Tinh Thần Tử nói.
“Lão phu đã nhìn trúng ngươi, hôm nay không cho lão phu một đáp án thì đừng hòng đi, ha hả." Cây liễu già nói.
"A ~ Cái đồ biến thái chết tiệt ... Được, coi như ngươi lợi hại, nhưng ta muốn chạy ngươi cũng không cản được, ầm ầm ầm ... "
Một lúc sau, giọng nói của Tinh Thần Tử lại vang lên: "Lão biến thái, hôm any ta dẫn tiểu sư đệ đến, xem như hoàn thành lời hứa lúc trước. Buông ta ra, nếu không đừng trách cá chết lưới rách."
Giọng nói của Tinh Thần Tử tràn đầy tức giận, kiếm ý bộc phát che trời lấp đất.
Ánh sáng bảy màu của cây liễu già lập lóe, dường như lúc này mới phát hiện ra Dương Bách Xuyên: “Hử, tiểu gia hỏa này có chút thú vị, không ngờ lại là người thừa kế thần đạo. Ha ha, lần này tha cho ngươi, trở về nói với tiểu tử Vân Thiên Tà kia, lần sau còn dám tính kế lão phu nữa thì ta sẽ đánh gãy chân hắn, cút đi."
Không khí chấn động, cành liễu thu về.
Đồng thời giọng nói với Tinh Thần Tử truyền đến, nói với Dương Bách Xuyên: “Khụ khụ ... Tiểu sư đệ, đừng trách nhị sư huynh, đây đều là sự sắp xếp của sư phụ. Sư phụ từng dặn dò đệ là tu sĩ truyền thừa thần đạo, lão biến thái này cũng là tàn binh bại tướng thần đạo thời đại Hồng Hoang. Sư phụ nói để đệ tự nói chuyện sẽ có ích cho tu vi của đệ, còn nói đệ thu luyện thần đạo, ông ấy không chỉ dạy được, chỉ có cây liễu già này có thể giúp được. Vậy nhé, sư huynh đi trước."
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!