Dương Bách Xuyên biết đây là sự áp chế từ ma khí của Bắc Minh Ma Đế, đang khóa chặt bọn họ lại.
Rõ ràng tên Ma Đế này định dùng một chưởng đánh chết tất cả bọn họ.
Ánh mắt Dương Bách Xuyên lóe lên tinh quang, lúc này trong lòng hắn đưa ra một quyết định: Chết thì chết thôi, nhưng không thể để mọi người phải chôn cùng mình, cùng lắm thì vận dụng lực lượng từ thần điện Càn Khôn, lúc này cũng chỉ có lực lượng từ thần điện Càn Khôn mới có thể tạo nên uy hiếp đối với Bắc Minh Ma Đế, dù biết là nguy cơ phản phệ rất lớn.
Nhưng tu vi thực lực của đại ma đầu nay hoan toan vượt ngoai sức tưởng tượng của hắn.
Cho du trưoc đo han đa tieu diet một Ma Đe hau kỳ, neu không phải nhờ ném cùng lúc ba quả sấm dưa hấu ra thì chắc chắn cũng không làm gì được, hơn nữa, cho dù là ba quả sấm dưa hấu cũng không giết được một Ma Đế hậu kỳ, chỉ khiến đối phương trọng thương. Vả lại, nhờ hắn sử dụng thần thức tấn công bất ngờ trong lúc đối phương không đề phòng, mới có thể giết chết được đối phương.
Đó chỉ là một Ma Đế hậu kỳ.
Nhưng Bắc Minh Ma Đế là một đại ma đầu, tu vi thực lực vượt xa tưởng tượng của hắn, chính bản thân hắn cũng không biết, cho dù sử dụng lực lượng của thần điện Càn Khôn, liệu có thể tiêu diệt được Bắc Minh Ma Đế hay không.
Nhưng có một điều hắn rất rõ ràng, sau khi hắn sử dụng lực lượng của thần điện Càn Khôn, việc Bắc Minh Ma Đế có chết hay không vẫn là một ẩn số, nhưng bản than han chắc chan se chịu ket cục "không chet cung tan phe". Lần bị phản phệ trước đây vẫn còn nỗi ám ảnh trong lòng hắn, nếu không nhờ chim Thần Ma cứu giúp thì hắn chắc chắn đã bỏ mạng. Hơn nữa, chim Thần Ma đã từng nói là chỉ có thể cứu hắn một lần, không thể lần nào cũng hiệu nghiệm.
Nói thật, nếu có cách khác, dù có đánh chết Dương Bách Xuyên cũng sẽ không dùng đến lực lượng của thần điện Càn Khôn, nhưng hiện tại không còn lựa chọn nào khác, nếu hắn không sử dụng lực lượng của thần điện Càn Khôn thì tất cả mọi người đều sẽ chết, còn nếu sử dụng, dù không biết có tiêu diệt được Bắc Minh Ma Đế hay không, nhưng đó ít nhất vẫn là một tia hy vọng cuối cùng.
Nghĩ đến đây, Dương Bách Xuyên nghiến răng, chuẩn bị kích hoạt thần điện Càn Khôn.
Nhưng ngay lúc đó, một tiếng thét dài vang vọng khắp bốn phương.
“Gừǃ”
Giờ khắc này, toàn thân Dương Bách Xuyên run rẩy, khóe mắt hắn liếc nhìn lại thì thấy Lạc Dương.
Tiếng thét dài này chính là từ Lạc Dương.
Quả nhiên, hắn thấy toàn thân Lạc Dương đã biến hóa, mái tóc đỏ rực, ma khí ngút trời bao phủ khắp người, rõ ràng trạng thái ma hóa này nghiêm trọng hơn bình thường.
Dương Bách Xuyên chợt nghĩ đến một điều khiến nội tâm run rẩy.
Hắn nghĩ rằng liệu có phải Lạc Dương đã ...?
Đây chính là điều hắn không bao giờ muốn nhìn thấy.
Nhưng cảnh tượng tiếp theo đã chứng minh những gì hắn nghĩ là đúng.
“Ah!”
Lạc Dương lại hét lớn, ngay sau đó đột nhiên tung một cú đấm mạnh mẽ về phía bàn tay khổng lồ của Bắc Minh Ma Đế trên bầu trời.
Sau khi nắm đấm nhỏ bé từ bàn tay Lạc Dương bạo phát, bay thẳng lên trời, hóa thành một nắm đấm khổng lồ cao cả trăm mét.
“Âm ầm!"
Âm thanh chấn động vang vọng khắp nơi.
Bàn tay khổng lồ của Bắc Minh Ma Đế trên bầu trời bị nghiền nát.
Cùng lúc đó, Dương Bách Xuyên cảm thấy toàn thân có thể cử động lại.
Truyện full không bị ẩn mất một phần chỉ có tại mê truyện hot hoặc truyen.azz vì các bên khác là ăn cắp. Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mê truyệnhót nhé các bạn.
Rõ ràng là Lạc Dương đã phá vỡ bàn tay khổng lồ của Bắc Minh Ma Đế, giúp tất cả mọi người khôi phục tự do.
Ngay sau đó, ánh mắt Dương Bách Xuyên đỏ rực, lao về phía Lạc Dương và hét lớn: "Ma Thần, ngươi buông tha cho ta!"
Dương Bách Xuyên đã đoan được trong tình huống này, chắc chan là Lạc Dương đã đồng ý để ý thức Ma Thần thôn phệ nàng ta, đồng nghĩa với việc đã đạt thành giao dịch với ý thức Ma Thần, để đảm bảo cứu được tất cả mọi người, là Lạc Dương đã hy sinh chính mình.
Đây chính là điều Dương Bách Xuyên không bao giờ muốn thấy nhất.
Nhưng điều đó đã xảy ra.
Quả nhiên, ngay lúc này, Lạc Dương trong trạng thái ma hóa, nàng ta cười khanh khách và nói: "Tiểu tử, lần này không phải là bản thần ép buộc Lạc Dương, mà chính nàng ta vì muốn cứu các ngươi mà chủ động tìm đến bản đại thần để dung hợp. Như vậy, sức mạnh của bản thần mới có thể khôi phục đến mức tối đa. Được rồi, đừng nhiều lời nữa, cho dù bản thần và Lạc Dương đã hòa hợp, cũng chỉ có thể giữ chân Bắc Minh Ma Đế giúp cho các ngươi chạy thoát. Mau đi đi, đừng để uổng phí tâm ý của Lạc Dương."
Ý thức Ma Thần vừa nói xong đã lắc mình hóa thành một bóng hình, lao lên bầu trời đối đầu với Bắc Minh Ma Đế.
Dương Bách Xuyên nghe thấy lời ý thức Ma Thần nói, han nhat thời đứng ngây người.
Lúc này hắn cảm nhận được sự bất lực sâu sắc. Tại sao, làm một tiểu sư thúc, hắn lại để sư điệt của mình hy sinh để bảo vệ mình?
“Lũ chết tiệt!"
Sau một hồi lâu, Dương Bách Xuyên hét lớn, toàn thân bao phủ một lớp băng
giá.
Hắn đột nhiên bay thẳng lên bầu trời, lao về phía chiến trường giữa ý thức Ma Thần và Bắc Minh Ma Đế, hắn phải kéo Lạc Dương trở về, nếu không, nỗi bức bối trong lòng sẽ giết chết hắn.
Vừa rồi hắn đã truyền âm hỏi chim Thần Ma về tình trạng của Lạc Dương và Ma Thần, xem liệu còn có thể kéo ý thức của Lạc Dương trở lại hay không, chim Thần Ma đã trả loi là nếu nhanh thì trong vòng bảy ngày Lạc Dương vẫn có thể quay lại, việc dung hợp tạm thời, ý thức Ma Thần cũng cần thời gian để dung hợp với Lạc Dương.
Vì vậy, Dương Bách Xuyên lập tức quyết định, dù có liều mạng cũng phải thử một lần, hắn là đại nam nhân, là sư thúc, không thể để sư điệt gánh vác thay mình, nếu không, sau này làm sao còn mặt mũi đi gặp nhị sư huynh?
“Các ngươi mau đi đi, phải đến Tiên Thành Hỗn Loạn chứ đừng đi theo ta." Lúc Dương Bách Xuyên vừa lao lên trời, hắn đã nói với đám người Đông Phương Thiết Nhân bằng giọng nói chắc chắn, không cho phép phản bác.
Mà ngay khi hắn vừa lao lên bầu trời, trên bầu trời cũng vang lên tiếng cười
lớn.
"Tiểu tử Dương Bách Xuyên, bản thần không có thời gian giữ chân Bắc Minh cho ngươi nữa, bản thần phải bế quan dung hợp rồi, tiểu tử ngươi tự cầu phúc đi, ha ha ha! Tiểu tử ngươi đã gây ra bao nhiêu phiền phức cho bản thần, bản thần không giết ngươi là may lắm rồi, sao phải giúp ngươi giữ chân Bắc Minh nữa chứ? Tiểu tử, chúc ngươi may mắn, ha ha! Bản thần đi đây."
Dưong Bách Xuyên hoan toàn không ngo y thức Ma Thần lại không tuan thủ ước định với Lạc Dương mà trực tiếp bỏ chạy.
Hơn nữa nàng ta còn bồi thêm một câu: "Tiểu bối Bắc Minh, hãy giết chết tiểu tử Dương Bách Xuyên đó cho ta. Sau này bản thần sẽ ban cho ngươi một phần lợi ích, ha ha ha!"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!