"Bọn ta không sao."
Tất cả lần lượt đáp.
Sau đó, mọi người đồng loạt nhìn xuống đáy hố sâu, dưới đó chỉ còn một đống thịt nát, rõ ràng Ma Huyền đã bị một chưởng của Dương Bách Xuyên đánh tan xác.
Lúc này, ai nấy đều hít sâu một hơi.
Từ khi nào mà Dương Bách Xuyên lại mạnh như vậy?
Một Ma đế cứ vậy bị chưởng của hắn đánh chết?
Lúc ở xa chạy lại, bọn họ có thể thấy rõ Ma Huyền bị Dương Bách Xuyên đánh rơi xuống đất, đau đó lại thêm một quyền khiến hắn ta thành đống thịt vụn.
Lại gần mới thấy, tu vi của Dương Bách Xuyên đã đạt tới Tiên Vương đại viên mãn.
Ngoại trừ tuyết miêu và chim Thần Ma là bình tĩnh, những người còn lại đều có dáng vẻ khiếp sợ.
Đông Phương Thiết Nhân không nhịn được nói: "Vân Tử, huynh ăn được thiên tài địa bảo gì rồi, tu vi đạt tới Tiên Vương đại viên mãn, giết chết Ma đế nhẹ nhàng như vậy?"
Dương Bách Xuyên cười nói: "Đúng thật là lấy được thiên tài địa bảo, haha .. "
Hắn cũng không nhiều lời, chuyện Hàn Băng bản nguyên bị hắn luyện hóa càng ít người biết càng tốt, không phải hắn không yên tâm về Đông Phương Thiết Nhân mà vì hắn biết ở Tiên Giới này, mang bảo vật trên người thì sự an toàn của bản thân rất quan trọng.
Có đôi khi bạn bè biết cung không phải chuyen tốt, với hắn cũng vậy.
Đông Phương Thiết Nhân là người thông minh, thấy Dương Bách Xuyên cười cho qua chuyện thì cũng không hỏi nhiều, chỉ cười rồi nói: “Đại ca, ta cũng sắp Tiên Vương hậu kỳ rồi, haha. À đúng, lúc trước cái tên khốn kiếp Ma Huyền đã cướp đi bảo vật của ta, huynh có thể tìm trong đống hắn dự trữ rồi trả lại cho ta không?"
Dương Bách Xuyên cười, hắn nhìn đống thịt vụn dưới đáy hố: "Nhẫn không gian của Ma Huyền thuộc về ngươi, ngươi tự xuống tìm đi ~"
Đông Phương Thiết Nhân ngây người: "Ta là loại người hám lợi của huynh đệ mình sao? Ta chỉ cần thứ mà Ma Huyền lấy đi, nhẫn không gian là chiến lợi phẩm của huynh, ta không cần."
"Tiểu tử ngươi nghe cho kỹ, bây giờ đại ca ngươi không hiếm lạ gì thiên tài địa bảo, không vừa mắt chút đồ này, haha, nhẫn không gian của Ma Huyền cho ngươi, thích lấy thì lấy." Dương Bách Xuyên cười lớn như loại nhà giàu mới nổi.
Sau khi vơ vét đồ tuyết miêu cất giấu, hắn cũng có thể xem là phát tài, đúng là không vừa mắt chút đồ của Ma Huyền.
Đông Phương Thiết Nhân sửng sốt, hắn hỏi giò: "Nghe giọng điệu của huynh ... Xem ra là đã kiếm được một khoản lớn?"
Dương Bách Xuyên cười ha hả: "Đoán đúng rồi ~ Đừng phí lời nữa, xuống dưới tìm nhẫn của Ma Huyền đi, đồ của ngươi tự ngươi tìm."
Lúc này Đông Phương Thiết Nhân mới hiểu, Dương Bách Xuyên thật sự phát tài rồi, hắn cũng không khách khí với Dương Bách Xuyên nữa, nhảy xuống hố tìm nhẫn không gian của Ma Huyền.
Lúc này Nhiếp Hồn lão tổ bước tới cười như hoa cúc nở rộ cung kính nói với Dương Bách Xuyên: “Lão nô chúc mừng chủ nhân tu vi vượt bậc, thần công đại thành, nhất thống Tiên Giới ~"
Dương Bách Xuyên nghe Nhiếp Hồn lão tổ nịnh nọt thì ngây ra, ngay sau đó hắn cười như điên: "Hahaha ... lão Ốc được đấy, haha, nhất thống Tiên Giới thì không dám, nhưng từ nay về sau chủ nhân ta sẽ khai tông lập phái ở Tiên Giới, đây là điều chắc chắn, ông làm rất tốt, sau này vị trí trưởng lão của Vân Môn sẽ dành cho ông."
Nhiếp Hồn lão tổ vốn chỉ muốn nịnh nọt mà thôi, không ngờ Dương Bách Xuyên lại nói ra câu chuyện mê người như vậy, hơn nữa còn cho mình một chức vị trưởng lão của Vân Môn.
Đung là niềm vui ngoai ý muốn ~
Xem ra chủ nhân không nói đùa, ngay cả cái tên tông môn cũng đã có - Vân Môn ~
Nhiếp Hồn lão tổ vui mừng nói: "Chủ nhân, sau này tông môn của chúng ta tên là Vân Môn sao?" Đương nhiên ông không biết chuyện Dương Bách Xuyên cũng thành lập Vân Môn ở Tu Chân Giới và Trái Đất.
Dương Bách Xuyên cười nói: "Đúng, chính là Vân Môn, thật ra chủ nhân ông ở hạ giới cũng thành lập Vân Môn, sau khi tới Tiên Giới thì chưa có nền móng, nhưng bắt đầu từ ngày hôm nay, chúng ta sẽ xây dựng Vân Môn ở Tiên Giới, chuyện này giao cho ông lo liệu, cần gì thì cứ việc nói với ta."